Trọng Sinh Về Năm 1976, Tôi Nhất Định Phải Thay Đổi Số Phận - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:05:06
lạnh mặt, chẳng buồn vòng vo, xuống một bên:
“Đã là một nhà thì thẳng luôn . Gọi về gì?”
Ba lúng túng, mặt đỏ lên:
“Lý Mai, con cái gì chứ?”
“Con thi đậu , ba tất nhiên ăn mừng cùng con mà!”
sang .
Khác với ba còn giữ mặt mũi, bà thì giấu nổi vẻ khinh khỉnh.
Quả nhiên, chạm ánh mắt , bà buông giọng đầy cay nghiệt:
“Không mày đậu ? Ý ba mày là… để chị họ mày học mày!”
“Mày còn trẻ, năm thi cũng thế thôi!”
bật lạnh:
“Sao? Ý các là… để Lý Tú Phân mượn điểm của học đại học?”
Ba cau mày:
“Nói thế !”
“Mày còn nhỏ, mày ở quán quốc doanh mấy năm , đợi chị họ mày học xong về mày thi , gì ?”
Lý Tú Phân cũng chen , bộ dịu dàng:
“ đó, em gái . Như hai chị em đều rạng danh gia đình.”
khẩy, giọng sắc như dao:
“Chị mà cũng rạng danh gia đình ? Đầu óc chị như , thi mà đậu, còn mặt mũi nào nữa?”
Sắc mặt Lý Tú Phân lập tức trắng bệch:
“Mày…!”
để cô tiếp:
“Hừ, tưởng chắc? Chính chị cũng thi đó thôi.”
“ đậu là do chị dốt, liên quan gì đến .”
“Kết quả là tự cố gắng đạt . Dựa mà nhường cho chị?”
Ba đột nhiên đập bàn, tức giận hét lên:
“Nó là chị mày! Mọi chuyện theo thứ tự , !”
“Mày là con gái ruột của tao, mày lời tao!”
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Nghe tới đây, lạnh lùng , bật dậy, hướng cửa sổ hét lớn:
“Dì Lan! Có ghi âm ạ?”
Từ ngoài vọng giọng dì Lan rõ ràng:
“Có! Ghi đầy đủ đó!”
đầu , ba trong nhà với ánh mắt thách thức, nở nụ đầy khiêu khích.
“Những gì các , đều ghi âm hết .”
“Nếu để cả thị trấn bộ mặt thật của các thì… đừng động nữa.”
“Nếu …”
“Thì cũng ngại để cả thị trấn thấy các đối xử với con ruột như thế nào !”
Không lâu , giấy báo trúng tuyển cũng gửi đến.
chính thức đỗ Đại học Phục Đán ở Thượng Hải.
Tin tức lan khắp thị trấn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-sinh-ve-nam-1976-toi-nhat-dinh-phai-thay-doi-so-phan/chuong-8.html.]
Có mấy bà thím còn đặc biệt kéo đến quán ăn quốc doanh để chúc mừng ba :
“Ôi trời ơi, ông đúng là nuôi đứa cháu giỏi quá trời!”
“Lâu lắm , cả thị trấn mới đỗ đại học đó nha!”
Ba liếc một cái, gượng :
“ đúng, cháu mà, nhà ai mà chí tiến thủ!”
Lý Tú Phân một bên trừng mắt đầy căm tức, lóc bỏ chạy.
“Ơ kìa! Tú Phân!”
Mẹ thấy cô chạy , vội đuổi theo, để một đối mặt với cả đám hàng xóm.
Có chậc lưỡi:
“Ủa, Lý Mai, em thi đỗ đại học là chuyện mừng mà, chị họ em cái gì ?”
cố nén nụ , vẻ lúng túng:
“Hình như chị Tú Phân cũng thi đại học, mà… đậu.”
Một bà cô bên cạnh liếc mắt:
“Hừ! Không đậu thì thôi chứ gì to tát. Ai cũng con bé đó bằng con.”
“Hồi con còn lỳ ở tiệm ve chai học ngày học đêm, cả thị trấn ai mà thấy?”
vội vàng khiêm tốn:
“Không còn cách nào khác ạ… cháu ở nhờ nhà , cho cơm ăn là may .”
“Chị Tú Phân thì đón về từ nhỏ, sống cùng họ, tất nhiên là hơn cháu nhiều…”
Nghe , đám xung quanh bắt đầu dịu , còn thở dài:
“Cũng … hai đứa nhỏ đều khổ. Nếu mà con bé là con ruột nhà ông Lý, thì đúng là vẻ vang lắm đó…”
cố nén , vẻ tủi , nhẹ nhàng :
“Có con ruột … con là …”
Bọn họ hiểu ý, nhưng cũng chẳng .
chỉ là đang cài sẵn một quả b.o.m mà thôi.
Vài ngày nữa, thứ sẽ bung hết.
Ngay lúc , một chuyện khác bất chợt ập đến trong đầu —
Kiếp , khi ba đón về, bao giờ chào đón thật sự.
nguyên nhân, chỉ luôn rón rén lấy lòng họ.
, Lý Tú Phân vu oan ăn trộm tiền công của , lười học, gì.
Dù giải thích thế nào, họ cũng thèm .
Chỉ những trận đòn roi dứt, cùng những lời mắng chửi cay nghiệt.
Sau đó, Lý Tú Phân vẫn ưa gì , đề nghị gả cho xong.
Câu đó—lập tức cả nhà tán thành.
Ngay trong ngày thi đại học, họ bán cho con trai nhà họ Vương ở trấn bên.
Lấy sính lễ bốn trăm đồng.
Ra ngoài, ba với rằng:
Là si mê trai , cứ nhất quyết đòi lấy cho bằng .
Ông chẳng còn cách nào, chỉ đành tôn trọng “nguyện vọng” của .
Thế là ai cũng khen ông tư tưởng cởi mở, bụng—
Nói ông đối xử với cả hai chị em chúng đều , đặc biệt là với Lý Tú Phân, còn hơn con ruột.