Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Trọng Sinh - 3+4

Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:45:26

Chương 3:

Rời khỏi quán , bên ngoài bắt đầu đổ mưa phùn.

Ta ngẩng đầu những hạt mưa từ trời rơi xuống, chút hoảng hốt.

Nếu như đêm hôm của kiếp , cũng một trận mưa như

Phải chăng, cùng cha chết?

Ta nhắm mắt , hít sâu một , cố gắng trấn áp cảm xúc chua xót đó.

Chợt thấy tiếng bước chân, cho đến khi dừng bên cạnh .

Mở mắt , đập mắt là một gương mặt tuấn tú quen thuộc.

Ta lẩm bẩm: “…Văn Cảnh.”

Văn Cảnh che ô, thấy , nở một nụ ôn hòa, hỏi: “A Đường đang nghĩ gì ?”

Ta từ từ dời mắt , về phía những bán hàng rong đang dọn hàng mưa ở đằng xa.

Một lúc lâu , mới đáp: “Đang nghĩ, ba tháng nữa, chúng sẽ thành hôn .”

Kiếp , c.h.ế.t hai ngày.

Mãi mãi đợi đến ngày thành hôn.

Cũng mãi mãi thể gả cho .

Thẩm Vi yêu hận nồng nàn, sẽ vì tình lang mà bất chấp tất cả, thậm chí thiêu c.h.ế.t cả chị gái và cha .

Còn thì ?

Nếu như Văn Cảnh là trắng tay, mà cha và Thẩm Vi là ngăn cản gả cho , sẽ gì?

Những hạt mưa lạnh buốt táp má, đầu óc càng thêm tỉnh táo.

Ta sẽ phân tích lợi hại, theo lời khuyên của cha , cắt đứt liên lạc với .

Không, ngay từ đầu, sẽ bất kỳ quan hệ gì với .

Ta tuyệt đối sẽ tha thứ cho Thẩm Vi.

Chương 4:

 Hai ngày . Ta giao gói đồ cho Thẩm Vi. “Văn thư và bạc đều ở trong đó, các ngươi khỏi kinh cứ theo bản đồ vẽ mà …”

Sau khi dặn dò xong, ánh mắt Thẩm Vi tràn đầy lòng ơn, nhưng ngay đó, mang theo vài phần do dự.

“Tỷ tỷ, , cha giao cho tỷ, đợi hết giận, sẽ về.”

Ta gật đầu.

Kiếp cùng cha cực lực ngăn cản, ngược càng khơi dậy quyết tâm của nàng, kiếp giúp đỡ, nàng ngược do dự.

Nhìn Thẩm Vi kiểm tra gói đồ, suy nghĩ của trở về đêm hôm đó…

Thẩm Vi bắt gặp đang bỏ trốn, vẻ mặt đầy phẫn nộ và chán ghét: “Thẩm Đường, cứ nhất định ngăn cản đôi uyên ương  chúng ?”

Ta chuyện nàng bỏ trốn cho tay run lên ngừng, run rẩy :

 “Được sính lễ thì vợ, lén lút bỏ trốn thì , điên ? Muốn cùng bỏ trốn ? Tề Hiên khuyên bỏ trốn, há chẳng lương phối ư?”

“Các hiểu! Các đều hiểu! Ta cùng Tề lang là trời sinh một đôi, nếu các cứ ép buộc, hà cớ gì bỏ trốn cùng ?”

Ta buộc bình tĩnh , lạnh lùng :

 “Hôm nay ở đây, đừng hòng bước khỏi cửa .”

Ta cùng Thẩm Vi đối chất, đứa bé mà yêu thương từ nhỏ đến lớn cứ như chịu thua kém mà , hề chịu nhượng bộ chút nào.

Chốc lát , dịu giọng

: “Muội từ nhỏ ăn gì dùng gì, cái nào chẳng là nhất?

 Nếu thật sự gả mà chịu khổ, chúng sẽ đau lòng đến mức nào…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-sinh-bgim/34.html.]

“Cha cùng yêu thương mười mấy năm, dù là vì chúng , cũng ?”

Thẩm Vi lạnh: “Vì các , mà rời bỏ ?”

“Các chỉ ép buộc , ép buộc những việc , ép buộc gả cho thích, nhưng Tề lang thì khác, chỉ dỗ dành , vui vẻ, bao giờ ép buộc !”

“Phủ Thẩm, thể ở thêm một ngày nào nữa!”

Ta tuyệt vọng nhắm mắt , sai trông chừng Thẩm Vi.

Thẩm Vi cam lòng la lớn: “Thẩm Đường! Người nay ngăn cản , nhưng bản rõ ràng cũng yêu, thể cảm thông?”

Ta lưng với nàng, giọng lạnh nhạt: “Ta sẽ vì một đàn ông mà vứt bỏ gia đình.”

Thẩm Vi đến mặt , hung hăng tát một cái.

Ta sững sờ.

“Nói đấy!

 Rõ ràng là vì Văn Cảnh gia thế hiển hách, nếu như trắng tay, thể cao cao tại thượng chỉ trích như bây giờ?”

Ta đột nhiên cảm thấy, mắt trở nên vô cùng xa lạ.

Không còn là đứa em gái quấn quýt nũng, mà ngược như kẻ thù, trừng mắt .

Cái tát , đập tan hy vọng cuối cùng của .

Rất lâu , mới ngẩng đầu nàng, kéo một nụ .

“Thẩm Vi, Tề Hiên một thư sinh quyền thế, Thẩm gia nếu giải quyết , quá dễ dàng.”

“Không động đến , chẳng qua là đau lòng. nếu cố chấp bất chấp tình m.á.u mủ…”

Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi. Follows để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!

Có lẽ ánh mắt của quá sâu, khiến Thẩm Vi sợ hãi lùi một bước, sắc mặt tái nhợt.

Ta nhiều, rời .

Là con gái út, cha một mực thiên vị nàng, yêu nàng nhiều hơn yêu .

Ta hề bất mãn, ngược mực yêu thương đứa em gái .

ngờ, mười lăm năm yêu thương chiều chuộng, bằng vài ba lời của một thư sinh nghèo khó.

Ta tìm cha , vốn định bảo họ khuyên thêm, nhưng đột nhiên mất hết sức lực.

Là Thẩm Vi, nàng bỏ thuốc đồ ăn.

Một ngọn lửa bùng lên, đó, là ngọn lửa ngày càng lớn.

Lửa trời nuốt chửng chúng .

Ta cùng cha biến thành ba bộ t.h.i t.h.ể cháy đen, còn Thẩm Vi cùng tình lang của nàng, tay trong tay rời .

Thẩm Vi hiện tại, kiểm tra xong gói đồ, hài lòng mỉm .

Nàng tính toán, bạc chỉ đủ cho nàng tiêu xài vài tháng.

“Ngày xưa Vương Bảo Xuyến chịu đựng mười tám năm khổ hạnh trong hang động đợi Tiết Bình Quý, cuối cùng thành đôi vợ chồng.”

“Nay, tỷ tỷ cũng chúc cùng Tề Hiên, bạc đầu giai lão.”

Thẩm Vi ý tứ ngoài lời của , ngược còn hướng về phía đó mà : “Muội  cùng Tề lang tự sẽ ân ái bạc đầu!”

Mở cửa , Tề Hiên đang đợi ở đó, ánh mắt thoáng chốc rơi , như sợ phát hiện, vội vàng dời .

Thẩm Vi quên mất đang ở bên cạnh, chạy đến bên Tề Hiên, nắm c.h.ặ.t t.a.y .

Sau đó mới nhớ , với : “Vậy đây, tỷ tỷ.”

Ta gật đầu.

Bóng lưng Thẩm Vi và Tề Hiên sánh bước bên mật vô cùng.

Con đường dẫn đến địa ngục , hai , sẽ cô đơn.

Ta nghĩ.

 

Loading...