Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Trúc mã ta yêu - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-07-10 18:47:39

11.

Sau khi trở về, rõ ràng cảm thấy tinh thần của Bùi Hằng .

Hôm nay mất trí, nhiễm gió, còn kích động quá mức, thật sự sợ xảy chuyện gì .

Tối đến, vẫn yên tâm, mời đại phu đến bắt mạch nữa.

 

Nhận câu trả lời “nghỉ ngơi nhiều là ” từ đại phu, mới nhẹ nhõm hẳn.

 

Ban đầu định gọi nha hầu hạ Bùi Hằng rửa mặt, nhưng nghĩ , vẫn nên tự thì hơn.

giờ việc cũng tự .

 

Bùi Hằng tính khí cổ quái, một trong đó là cực kỳ ghét khác chạm .

 

Ta vắt khăn lau mặt cho , bỗng nắm lấy cổ tay.

Ta ngẩng đầu : “Sao thế?”

Bùi Hằng cúi đầu, im lặng một lúc mới hỏi:

“A Lam, rốt cuộc kém ở điểm nào?”

 

…Hả?

Đã mất trí nhớ mà còn nhớ chuyện ganh đua?

 

Thật lòng mà , giờ trong kinh thành vẫn chuộng mẫu công tử phong lưu kiểu  Tống Lâm An hơn.

tình trạng tinh thần yếu ớt hiện tại của Bùi Hằng, đành cẩn trọng lựa lời, nhẹ giọng đáp:

“Chuyện mà so ? Dù  Tống Lâm An thế nào, trong lòng , vẫn là thiết nhất.”

 

Bùi Hằng , khẽ thở dài:

“Nói trắng là trong lòng nàng vẫn thấy hơn. A Lam, nàng giờ cũng dỗ đấy.”

 

… Bùi Hằng tin thật?

“Không cả,” tiếp, “chỉ cần nàng chịu dỗ , vui .”

 

Không, bộ dạng giống vui tẹo nào đại ca

 

Tâm trạng cả ngày cùng Bùi Hằng lên bổng xuống trầm, mấy hôm nay cũng nghỉ ngơi , đầu óc giờ rối như tơ vò, chẳng buồn suy nghĩ thêm.

Ta ngáp một cái duỗi tay, “Vui là , nghỉ ngơi sớm . Ta trông ba ngày liền, mí mắt sắp rớt xuống .”

 

Bùi Hằng hỏi: “Mấy ngày nay, nàng đều ngủ ở đây ?”

Ta chỉ chiếc giường nhỏ bên cạnh, “Kia kìa!”

 

Hắn bảo: “Vậy… thể ở thêm một đêm nữa ?”

“Hả?”

“Ở viện lạ, ngủ .”

 

Bùi Hằng mất trí nhớ , thành yếu đuối thế ?

Trước ngủ ngoài trời còn chẳng , giờ sợ tối sợ lạnh?

 

Thấy im lặng, liếc trộm biểu cảm tiếp:

“Bên ngoài lạnh tối, trở về phòng nàng băng qua cả sân. Nàng mệt lắm , là nghỉ ở đây .”

“Nếu sợ ngủ ngon, thể lên giường ngủ cùng , giường đủ rộng mà… Dù hồi nhỏ chúng cũng từng ngủ cùng .”

 

Tặc, Bùi Hằng , ngươi thấy mấy lời ?

Tính toán tính toán, chắc sắp gõ bàn tính mặt luôn !

 

Từ lúc thành đến giờ, chúng vẫn luôn ngủ riêng.

giờ hiểu lòng , cũng thử vun đắp tình cảm, ngủ cùng cũng chẳng .

Dù gì với tình trạng hiện tại của , hữu tâm vô lực.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/truc-ma-ta-yeu/chuong-8.html.]

Còn một lý do nữa, thật sự buồn ngủ quá .

 

Ta ngáp thêm cái nữa, bước đến bên giường,

“Được, nhường một chút.”

 

Bùi Hằng đỏ mặt nhích sang một bên, để hơn nửa chiếc giường.

Ta khẽ , xuống .

 

Trước khi mất ý thức, cảm nhận một thứ mềm mại lướt qua trán.

Mang theo hương gỗ thông nhè nhẹ.

Là mùi hương quen thuộc của Bùi Hằng.

 

12

Những ngày tịnh dưỡng, Bùi Hằng vô cùng hợp tác, bảo uống thuốc thì uống, bảo ngủ thì ngủ.

Chỉ trừ những lúc  Tống Lâm An đến đưa đồ, mới phát cáu, còn thì luôn ngoan ngoãn lời.

 

Thật , ở bên Bùi Hằng, thấy thoải mái hơn khi ở bên Tống Lâm An.

Trước ở cạnh  Tống Lâm An, lúc nào cũng giữ vẻ hảo nhất, dám để lộ chút sơ hở nào.

với Bùi Hằng thì cần.

Chúng lớn lên cùng , từng thấy m.ô.n.g roi quất nở hoa, cũng từng thấy váy dính m.áu vì đầu ki.nh ngu.yệt.

Ai cũng bí mật dở dở , chẳng ai dám ai.

 

mặt , thể ăn ba bát cơm lớn, cũng thể nức nở lau nước mắt bằng tay áo .

 

 Tống Lâm An tặng đá quý, trang sức tinh xảo, gấm Thục đắt giá.

Còn Bùi Hằng tặng bảo kiếm, ngựa quý, ngân phiếu trắng tinh thêm cả tiệm buôn.

 

Hai chúng dù mang danh vợ chồng một năm trời mà trọn nghĩa phu thê, nhưng sống vui vẻ.

 

Ta lỡ miệng khen công tử nào đó tuấn tú tựa trích tiên, Bùi Hằng ngoài miệng chê "ẻo lả giả tạo", nhưng bao lâu vụng về mua áo trắng mặc lượn lờ mặt .

 

Ta mất con ch.ó gỗ nhỏ yêu thích nhất, Bùi Hằng lén đẽo mấy ngày, tặng một con giống hệt, mặt tỉnh bơ :

“Tiện tay khắc một con, cho nàng đấy. Đừng mất nữa.”

 

Ta thích vẽ tranh minh họa cho thoại bản, Bùi Hằng liền âm thầm từng cuốn yêu thích, còn góp ý cho vẽ thế nào sinh động hơn.

Thậm chí còn chịu khó thảo luận với xem nữ chính nên chọn nam chính nào.

Mặc dù hai đứa cũng thường vì khác gu nam chính mà cãi um trời.

 

Ta bỗng nhận , từ nhỏ đến lớn, từng lời , Bùi Hằng đều ghi nhớ.

Chỉ là quá vụng về, còn quá chậm hiểu.

 

Sau khi mất trí nhớ, chắc chuyện " lấy chồng, mà tân lang " kích thích quá mức,

nên dứt khoát buông bỏ tất cả, chủ động theo đuổi, dù cái kiểu chủ động cũng … kỳ lạ.

 

Thỉnh thoảng đưa chén , tay Bùi Hằng sẽ cố tình lướt nhẹ qua ngón tay .

Xem kịch cùng , sẽ sát đến mức thở phả gáy .

Khi ngủ, Bùi Hằng ôm lòng, sáng dậy giả vờ ngơ ngác, vội rút tay như chuyện gì.

 

Một hôm, trong vườn mai nở rộ, hái hai nhành đem sang tặng Khang Ninh quận chúa ở viện bên cạnh.

Bùi Hằng chịu mặc áo khoác, ngoài cửa mong ngóng .

Ta bảo nhà đợi, cúi mắt, nhỏ:

“Ta chờ nàng ở đây cũng .”

 

Bùi Hằng nghĩ nhận cố ý giả vờ đáng thương ?!

mà… sống hai mươi năm , đây là đầu thấy Bùi Hằng ‘bạch liên hoa’ như !

Đáng giá quá !

 

Loading...