Trùm Trường Là Một Con Mèo - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:11:13
bỗng nhận , Giang Chỉ hề như lời đồn đại bên ngoài tính khí thất thường, nóng lạnh vô thường.
Người bình thường mà thế , ít nhiều gì cũng sẽ mắng vài câu.
định mở miệng gì đó, chuông lớp vang lên. Giang Chỉ mặt sang chỗ khác, vành mắt đỏ hoe.
Kể từ hôm đó, Giang Chỉ còn chủ động chuyện với nữa.
Lúc đó mới hiểu, kẻ vứt chiếc áo đồng phục thùng rác thực sự là dã tâm.
...
Từ khi Giang Chỉ giáo huấn đám , cuộc sống của bắt đầu bình yên trở .
Những kẻ từng chơi khăm đều xử phạt, thậm chí đứa gặp đường liền vội vàng cúi đầu xin , mặt mũi hoảng loạn.
Ý định chuyển trường của cũng tạm gác .
đem áo đồng phục giặt sạch nhờ trả cho Giang Chỉ.
Sau kỳ thi giữa kỳ, Tạ An trở thành bạn cùng bàn của .
Quất Tử
Tạ An học giỏi, môn nào yếu.
"Thẩm Ninh, câu chọn sai ."
Tạ An nghiêng gần, bóng phủ xuống mặt bàn , giọng trong trẻo, ấm áp. Cậu chỉ bài kiểm tra của bằng ngón tay thon dài, sạch sẽ.
"Cảm ơn."
lập tức sửa đáp án.
Tạ An kiên nhẫn giảng cho những câu dễ sai, dễ nhầm, còn đưa nhiều ví dụ mở rộng nữa.
"Tạ An, thể giúp tớ giảng mấy câu ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trum-truong-la-mot-con-meo/chuong-8.html.]
Một bạn nữ trong lớp cầm bài kiểm tra, mặt đỏ bừng, lắp bắp hỏi.
Cô bạn phía còn đẩy nhẹ cô một cái, cô mới bước thêm vài bước.
Tạ An lòng khác, đúng hơn là nhiều thầm thích .
Lúc cô lập, ngoài chuyện học hành và Giang Chỉ, các bạn nữ gần như đều bàn tán về Tạ An.
"Xin , tớ thời gian."
Tạ An cúi đầu nốt bài giảng dang dở vở , đó mới ngẩng lên mỉm .
bài kiểm tra của kín chữ, trong lòng thầm nghĩ: thế mà gọi là thời gian á?
Điều giống phong cách thường ngày của Tạ An chút nào. Cậu nổi tiếng chỉ vì trai, học giỏi, mà còn vì ít khi từ chối ai.
Vì là bạn cùng bàn với Tạ An, nên mấy bạn nữ thường nhờ chuyển thư tình giúp họ.
từ một rìa bỗng dưng trở thành " cần đến".
Làm bạn cùng bàn với Tạ An thực sự tuyệt. Khi ngủ gật trong lớp, sẽ nghiêng che cho khỏi giáo viên phát hiện.
Lúc trời mưa, dùng áo khoác che lên đầu ; khi lo lắng vì kỳ thi, gọi điện an ủi.
Lúc bài, lấy cán bút gõ nhẹ lên trán : "Thẩm Ninh, đầu cấu tạo thế nào ?"
nổi giận, đổi giọng:
"Thì ai bảo là bạn cùng bàn của chứ. Đành chịu trách nhiệm với cả đời thôi."
đậu má, cảm thấy Tạ An ngày càng bình thường thế !
"Cậu bệnh hả?"
Tạ An bật .
"Thẩm Ninh, thật chẳng cảm nhận chút nào. Làm ơn thương hại một đang si tình ."