Trứng Phượng Hoàng - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-12 21:45:24
"Có lẽ ông trời xót thương, nên cho một cơ duyên."
"Nếu tu trọn mười kiếp tình kiếp, là thể phi thăng thành Thượng thần."
"Chẳng ngờ…"
Phần bà nữa, nhưng hiểu .
Không ngờ phá hỏng mất.
Sau khi Hội Bàn Đào kết thúc, đường trở về tiên phủ, Yêu Yêu mệt quá, ngủ vai Bạch Huyền.
Trong kiệu mây, chỉ còn tiếng thở đều đều của tiểu đoàn tử.
Ta mây trời ngoài cửa sổ, cuối cùng vẫn nhịn lên tiếng:
"... Xin ."
Bạch Huyền ngẩng đầu: "Gì cơ?"
"Tình kiếp của ." Ta khẽ.
"Nếu , giờ thành Thượng Thần ."
Kiếp cuối đời của vốn nên đoạn tình tuyệt ái, viên mãn phi thăng.
Vậy mà gặp .
Ta cưỡng ép , phá hỏng con đường tu luyện.
Cũng cắt đứt con đường phi thăng của .
Trong kiệu rơi một lặng dài.
Mãi , mới nhẹ giọng : "Không của nàng."
"Chàng cần an ủi , đều cả. Nếu …"
Hắn nghiêng đầu , đôi mắt sâu thẳm: "Ta , của nàng."
Ánh trăng xuyên qua tầng mây, rọi lên gương mặt nghiêng của , vẽ nên đường nét dịu dàng.
Hắn đưa tay, nhẹ nhàng lau vệt nước miếng bên khóe môi Yêu Yêu.
10
Sau Hội Bàn Đào, Thiên Đế càng chướng mắt hơn.
Hết đến khác biến hóa thành thiên binh, lén lút lò dò đến ngoài tẩm điện của .
Lần đầu, ông biến thành một tiểu tiên đồng quét dọn, mới chạm đến cửa, Bạch Huyền túm cổ áo nhấc lên.
"Sư tôn, đang gì ?" – Bạch Huyền mặt cảm xúc hỏi.
Thiên Đế lý lẽ vững, nhưng khí thế vẫn mạnh: "Bản đế quân tản bộ."
Lần thứ hai, ông biến thành tiên nga đưa cơm, đặt xuống ly tiên lộ bỏ thuốc.
Bạch Huyền lập tức đẩy cửa bước , nhàn nhạt : "Sư tôn, sư nương đang tìm ."
Thiên Đế: "……"
Lần thứ ba, dứt khoát hóa thành một con tiên hạc, mới vỗ cánh đến bên cửa sổ , thì Bạch Huyền quạt một tay áo bay thẳng ngoài.
Thiên Đế rơi tõm xuống biển mây, tức đến nỗi nhảy dựng lên: "Nghịch đồ!!"
Bạch Huyền chắp tay lưng, thản nhiên đáp:
"Người còn loạn, con sẽ với sư nương chỗ giấu tư khố của ."
Thiên Đế: "……"
Ông giận đến nghiến răng, trừng mắt Bạch Huyền đầy thất vọng, vung tay áo rời .
Miệng còn lẩm bẩm ngừng:
"Vô dụng! Vì một con phượng hoàng mà đến thượng thần cũng nữa!"
Tối đến, và Bạch Huyền chung một giường.
Ta nuốt nước bọt một cái.
Hết đến khác như , chẳng lẽ…
"Đế quân... là g.i.ế.c thật ?"
Khóe môi Bạch Huyền giật nhẹ.
"Chưa đến mức ."
"Chắc là đày nàng xuống phàm giới."
Ta lập tức ôm chặt lấy Yêu Yêu.
"Ta !"
Đùa .
Ở đây đồ ăn ngon, cảnh , đầy linh khí, tu luyện vùn vụt.
Ta thích nơi c.h.ế.t .
Ta xuống !
Bạch Huyền ừ một tiếng hờ hững.
Hồng Trần Vô Định
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trung-phuong-hoang/chuong-4.html.]
Ta tưởng qua loa, liền dậy chuẩn giảng đạo lý.
Tay nhấc lên.
Cả bay thẳng lên trời, vượt qua Yêu Yêu đang giữa, rơi ngay lòng .
Hắn đưa tay khẽ áp lên môi .
"Im miệng, ngủ."
…
Ta khẽ ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng từ tay .
Mùi gì mà dễ chịu thế.
Còn phảng phất hương bánh quế hoa.
Rồi đầu óc bỗng như đứt dây, thò đầu lưỡi , l.i.ế.m một cái.
Toàn Bạch Huyền cứng đờ.
Trong bóng tối, rõ vẻ mặt .
khí quanh chúng lập tức trở nên phần ngột ngạt.
Ta rụt đầu chui tọt trong chăn.
Giọng lí nhí: "Tay mùi bánh quế hoa… nhịn ."
Một lúc lâu , thở dài.
"Nàng là phượng hoàng ? Sao trong đầu nghĩ đến ăn thế hả?"
Hôm .
Ta một mùi thơm ngọt ngào đánh thức.
Mùi quế hoa quyện trong hương bánh, thơm đến nao lòng.
Lần theo mùi hương, tới tiểu trù phòng.
Căn bếp nhỏ vốn dĩ .
Tiên nhân cần ăn ngũ cốc, nhưng thì từng luyện qua thuật bế cốc.
Thế là Bạch Huyền sai dựng một gian bếp nhỏ.
Hắn mặt lạnh như băng.
"Là Yêu Yêu ăn cơm nàng nấu, mới cho dựng."
Mà giờ đây, Chiến Thần mặt lạnh một tiên giới, đang xắn tay áo, bếp nhào bột.
Mày nhíu, mười ngón tay dài phủ đầy bột mì.
Trên bàn bếp là mấy cục bột nặn hình méo mó kỳ quái.
Bên cạnh là xửng hấp đang bốc khói nghi ngút, hương thơm ngào ngạt tỏa từ đó.
Ta bám lấy khung cửa, há hốc mồm: "…Chàng đang gì ?"
Bóng lưng Bạch Huyền khựng , đầu: "Ra ngoài."
Hừ, bảo là ? Mất mặt chết.
Thế nên tiến gần.
Bạch Huyền rõ ràng là đầu bánh.
Mặt mũi lem nhem bột, cả lông mi cũng dính đầy vụn trắng.
Nhìn kiểu gì... cũng thấy đáng yêu hết mức.
Ta cắn môi, cố bật .
Hắn cau mày: "Vân Xích!"
"Ừm? Ta đây, đây."
Chóp tai đỏ, xoay mở nắp xửng hấp.
"Không việc gì thì ngoài ."
Ngay khi nước bốc lên, bánh quế hoa lộ .
Vàng óng ánh, trong suốt như ngọc, mặt còn điểm xuyết cánh hoa mật ướp, hương thơm lan khắp phòng.
Ta mắt sáng rực: "Cho ?"
Hắn cúi đầu bày bánh đĩa: "…Yêu Yêu ăn."
Miệng thì cứng, rõ ràng là đêm qua thèm ăn bánh quế hoa.
Nhân lúc để ý, nhanh tay lấy một miếng bỏ miệng.
Bánh mềm mịn, ngọt thanh, thơm mùi quế đậm đà.
"Ngon quá!" Ta nhai khen, lời còn rõ hẳn.
Bạch Huyền bỗng vươn tay, ngón cái khẽ lau vụn bánh bên môi .
Đầu ngón tay ấm nóng, lướt qua nhẹ như gió.
Cả hai chúng đều ngẩn .