Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Trứng Phượng Hoàng - Chương 8 - hoàn

Cập nhật lúc: 2025-07-12 21:45:29

Yêu Yêu căn bản lười để ý.

 

Cho đến khi tên cả gan xông mộng cảnh của nàng mà khiêu khích:

 

"Tiểu chiến thần tiên giới? Cũng chỉ đến thế thôi."

 

Trong mộng, Ma Thần tựa lên vương tọa, kiêu ngạo.

 

Yêu Yêu tỉnh dậy, một lời, xách thương lao thẳng đến Ma giới.

 

Đến khi tin, thì nàng đánh Ma Thần đến quỳ xuống đất gọi “mẫu ”.

 

Một tay thiêu rụi cả Ma giới bằng Hỗn Độn hỏa, ngay cả Ma Cung cũng sụp mất nửa tòa.

 

Trên đường về, trông nàng chẳng khác gì một con gà trống thắng trận, tươi rạng rỡ, còn tiện tay kéo theo một tiểu tử nửa sống nửa chết.

 

"Mẫu ! Con về !" 

 

Nàng hớn hở hét to, thuận tay ném Ma Thần xuống đất.

 

Ta liếc mắt .

 

Ô hô, trông cũng đấy chứ.

 

Ngũ quan tinh xảo, ánh mắt xếch nhẹ, mang chút yêu dị.

 

Đẹp đến kinh .

 

mặt bùn đất, khóe môi còn vương máu,

 

Hồng Trần Vô Định

vẫn cố tỏ cứng đầu, trừng mắt nàng:

 

"Bạch Yêu Yêu! Ngươi… ngươi thật vô liêm sỉ!"

 

Yêu Yêu xổm xuống, híp mắt, tay nắm lấy cằm

 

"Không ngươi , thua thì mặc xử trí ?"

 

Ma Thần: "..."

 

"Ta thấy ngươi trông cũng tệ."

 

Nàng chậm rãi : "Hay là cho mượn giống một chút?"

 

Toàn trường lặng ngắt như tờ.

 

Mặt Ma Thần đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi:

 

"Dù c.h.ế.t cũng cái loại chuyện đó với ngươi!"

 

Yêu Yêu nhướn mày, vươn tay túm lấy cổ áo : "Chuyện đó đến lượt ngươi quyết."

 

Cảnh tượng quen thế nhỉ?

 

Ta lặng lẽ đầu, sang Bạch Huyền đang thản nhiên uống bên cạnh.

 

Hắn mặt đổi sắc, thậm chí còn rót thêm cho một chén: "Uống , phu nhân."

 

Ta: "……"

 

Quả nhiên, nào con nấy.

 

【Phiên ngoại III: Cứu rỗi】

 

Bạch Huyền từng là huyết mạch cuối cùng của tộc Cổ Long.

 

Năm xưa, để bảo hộ thoát khỏi truy sát của hung thú viễn cổ, bộ tộc nhân hy sinh.

 

Hôm đó, trốn trong kết giới đúc từ long cốt do phụ tạo ,

 

Mắt thấy từng ảnh xé nát, nuốt chửng, m.á.u tươi nhuộm đỏ cả một vùng hải vực.

 

Hắn sống sót, nhưng từ đó thêm một lời.

 

Khi Thiên Đế qua biển m.á.u , phát hiện một tiểu ngân long thoi thóp hấp hối.

 

Long giác gãy nát, thể đầy thương tích, chỉ đôi mắt lạnh lẽo như băng tuyết ngàn năm.

 

"Muốn báo thù ?" – Thiên Đế hỏi .

 

Bạch Huyền ngẩng đầu, chằm chằm Thiên Đế, khẽ gật đầu.

 

Từ đó, trở thành chiến thần của thiên giới.

 

Hắn tu luyện khắc nghiệt hơn bất cứ ai:

 

Người khác luyện kiếm ngàn , vạn ; khác hấp thu linh khí, dẫn thiên lôi luyện thể.

 

Ba trăm năm , c.h.é.m g.i.ế.c chính con hung thú năm xưa, treo đầu nó ở tàn tích tộc Cổ Long, tế vong linh.

 

oán thù báo, mãi chẳng trở về.

 

Hắn bắt đầu sống mơ hồ vô cảm, lạnh lùng như khối băng ngàn năm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trung-phuong-hoang/chuong-8-hoan.html.]

Sau , lời Thiên Đế, bước thử thách tình kiếp mười đời, độ kiếp phi thăng thành thượng thần.

 

Đến kiếp cuối cùng, hạ phàm độ kiếp và gặp nàng.

 

Hôm , trọng thương, hôn mê bên khe núi.

 

Tỉnh , phát hiện y phục xốc xếch, một con phượng hoàng đè lên giường đá.

 

Nàng dung nhan tuyệt sắc, kim linh như hỏa, mắt sáng như , thản nhiên :

 

"Cho mượn giống một chút."

 

Hắn lẽ nên nổi giận, nên phản kháng.

 

Dù là phàm , dù trọng thương, với tu vi của , chỉ một cái phẩy tay cũng thể đánh bay nàng.

 

chẳng hiểu vì , động đậy.

 

Có lẽ vì mắt nàng quá sáng.

 

Có lẽ vì tay nàng quá ấm.

 

Cũng thể, là quá mệt mỏi, mỏi đến mức mặc kệ một .

 

Khi tỉnh , nàng mất.

 

Chỉ để một đống kim linh và linh dược thượng phẩm.

 

Hắn tìm nàng suốt ba năm, lục tung nhân gian cũng chẳng tung tích.

 

Hắn nghiến răng nghiến lợi, nhưng trong lòng lúc nào cũng nhớ về nàng.

 

Sau , cướp vây đánh trong phàm giới, trọng thương sắp chết.

 

Khi trở về Cửu Trùng Thiên, trong lòng chỉ còn một ý nghĩ: "Còn tìm nàng."

 

Trở thiên giới, nhanh chóng tra tung tích của nàng.

 

Lần gặp , đập nát động phủ của nàng, vốn đến chất vấn.

 

Không ngờ đối mặt là một ánh mắt giống y hệt cho chấn động.

 

"Phụ ." – Tiểu đoàn tử giọng non nớt gọi .

 

Hắn sững sờ. Tim như ai đó siết chặt.

 

Đây là… con ư?

 

Hắn đưa con họ về thiên giới, vốn định giữ cách.

 

con phượng hoàng , liên tục phá vỡ phòng của :

 

Nàng sẽ chui chăn khi đông lạnh, lý lẽ hùng hồn "lạnh quá".

 

Sẽ nhét bánh ngọt miệng khi duyệt công văn.

 

Sẽ xích đu, vung chân ngắm luyện kiếm, rạng rỡ hơn cả ánh nắng sớm mai.

 

Còn Yêu Yêu...

 

Sẽ níu tay áo nũng, cưỡi lên cổ ngắm mây bay.

 

Khi tức giận, chỉ cần gọi một tiếng "phụ ", là liền tiêu tan lửa giận.

 

Dần dần, nhận : Mình tham luyến cảm giác từ khi nào?

 

Đêm , Vân Xích dựa lòng , mơ mơ màng màng hỏi:

 

"Bạch Huyền, giờ … còn hận ?"

 

Hắn sững .

 

Hận ư?

 

Hắn lâu nghĩ đến thù hận.

 

Hơi thở nàng đều đều, lông đuôi vô thức quấn lấy cổ tay , như sợ bỏ .

 

Hắn cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên mái tóc nàng.

 

Không hận nữa .

 

Lần ngắm biển mây, nàng cũng từng hỏi: 

 

"Có hối hận vì thăng lên Thượng Thần ?"

 

Hắn đáp: "Không hối hận."

 

Gặp nàng, đời hối hận.

 

Sau , di tích tộc Cổ Long.

 

Đã nở rộ cả một đồi hoa phượng hoàng.

 

Hoàn.

Loading...