Trùng Sinh Giết Nữ Xuyên Thư - 4
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:55:08
Ta đem kế hoạch hoán đổi cho Lăng Nghiên, mừng rỡ ôm chầm lấy . Trên tay là danh sách các trang trại muối mà tra của Lăng Vũ: "Kinh Xuân, đợi nàng gả cho , bản vương nhất định sẽ ngày ngày yêu thương nàng."
Ánh mắt khẽ d.a.o động. Yêu thương?
Vô những cái tát, những trận roi vọt, những giọt nến nóng bỏng nhỏ da thịt, đó là thứ tình yêu ?
Vậy thì ngươi nhất định "yêu thương" Hạ Mộng cho thật đấy.
Rằm tháng Giêng, ngày lành tháng cho việc cưới gả. Hai cỗ kiệu đụng đường, vòng vèo bao nhiêu mới dừng , ngược hướng .
Gió nhẹ lay động rèm kiệu, thấy khóe môi Hạ Mộng đang nở nụ rạng rỡ. Ta thật mong ngày mai nàng vẫn thể tươi như .
Những khiêng kiệu sớm lo lót thỏa đáng. Dù tráo đổi thế nào, đêm nay Hạ Mộng vẫn sẽ là tân nương của Lăng Nghiên.
Ta ngay ngắn trong phòng tân hôn, chờ đến khi Lăng Vũ vén tấm khăn voan đỏ đầu lên.
"Bản vương , bản vương hề chút tình cảm nào với nàng, nên sẽ chạm nàng."
Hắn định giữ trong sạch vì Hạ Mộng ? Thật đúng là kẻ si tình.
Ta giơ tay lên, dâng ấn tín riêng của Lâm gia cho : "Kinh Xuân phận , chỉ bày tỏ tấm lòng thành.
Hắn thể leo lên ngôi vị hoàng đế, chứng tỏ là kẻ chỉ vùi đầu chuyện nữ nhân.
Ta dâng lên thành ý lớn nhất của , thông minh sẽ lựa chọn như thế nào.
Lăng Vũ chỉ liếc thoáng qua, hình khẽ khựng , lặng lẽ cất ấn tín . Ánh mắt dần trở nên mơ màng, miệng ngừng lẩm bẩm: "Hạ Mộng..."
Ta rõ đang gọi tên ai, nhưng chẳng hề bận tâm, kéo tấm màn giường . Hạ Mộng của , giờ chắc cũng đang trong vòng tay kẻ khác mà hoan ái .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trung-sinh-giet-nu-xuyen-thu/4.html.]
Trời còn sáng, và Lăng Vũ triệu đến điện Kim Loan. Trong mắt vẫn còn vương chút mơ màng của đêm hoan lạc, những dấu vết triền miên đêm qua vẫn còn hằn cổ .
Trên điện, Hạ Mộng đang lóc thảm thiết. Lăng Nghiên bên cạnh, liếc Hạ Mộng với vẻ mặt khinh bỉ, nhưng khi sang , đáy mắt ánh lên vẻ rạng rỡ.
Cho đến khi thấy vết đỏ tươi cổ , ánh mắt liền tối sầm .
Khi chạm mắt , sợ hãi rụt phía , trông vô cùng đáng thương. Lăng Vũ sải bước đến mặt Hạ Mộng, đỡ nàng dậy, ân cần hỏi: "Nàng ?"
Hắn để ý đến thể diện của , thê tử danh chính ngôn thuận của .
"Đủ ! Các ngươi còn náo loạn đến bao giờ nữa?"
Hoàng đế nổi trận lôi đình, tất cả trong điện đều quỳ xuống.
"Tam vương phi, rốt cuộc ngươi chịu uất ức gì, cứ !"
Hạ Mộng nghẹn ngào mãi, ánh mắt như ăn tươi nuốt sống. Nàng dám chuyện tráo đổi kiệu, Lăng Nghiên càng dám.
Cuộc náo loạn điện tan vỡ trong sự khó chịu, Lăng Nghiên cũng hỏi về chuyện đổi kiệu hôm đó, coi như là một chuyện ngoài ý .
Vừa bước khỏi điện, Hạ Mộng lao đến chặn . Ta còn kịp phản ứng, một cơn gió mạnh vụt qua bên tai, nàng tát một cái đau điếng: "Lâm Kinh Xuân, ngươi cố tình !"
"Hạ Mộng, tỷ đang cái gì ?"
Lăng Nghiên nắm chặt lấy cánh tay Hạ Mộng, lộ rõ vẻ bất mãn. Lăng Vũ cũng bước tới, lên tiếng: "Hoàng , đối với chính phi của , nên nhẹ nhàng tình cảm một chút thì hơn."
Hai nhà , nào cũng bênh vực cho thê tử của đối phương.
Lăng Nghiên nhướng mày, vẻ như cũng nhận sự khác lạ trong mối quan hệ giữa Lăng Vũ và Hạ Mộng.