Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Trùng Sinh: Hoa Nương Trả Thù - Chapter 2

Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:51:32

3.

Khi áp giải đến chủ viện, vặn thấy tiếng nức nở của Đại phu nhân: "Oanh Nhi là con gái nhà lành, thể chốn ngục tù một phen?"

Người mang là Tô gia lão Thái gia cùng nam đinh phòng lớn của Tô gia. Tô Nguyệt Oanh vì thường xuyên giả trai theo mấy trưởng của , nên trở thành nữ quyến duy nhất mang .

Nhị phòng, Tam phòng của Tô gia đều tề tựu nơi đây, trầm mặc lời, chỉ tiếng ai oán của Đại phu nhân vẫn vẳng .

Ta bước cửa, một chiếc chén sứ lướt qua tai mà bay vút ngoài.

"Tiện nha đầu!" Đại phu nhân một tay vịn lấy nha cận, một tay chỉ thẳng , "Vì chủ tử mà chế* là vinh dự của ngươi, ngươi còn mặt mũi bán chủ tử ?"

"Người , ," Đại phu nhân lớn tiếng hô hoán, "Đem nó đ á n h chế* bằng gậy, đ á n h chế* bằng gậy !"

Cha ở cửa, sắc mặt âm độc chằm chằm : "Bất trung bất hiếu, xứng ."

Ta đáp lời hai kẻ , quỳ xuống: "Nô tỳ nãy hai tên quan binh , Bệ hạ án thi cử gian lận liên quan đến Đại gia ."

"Cái gì?!" Nhị lão gia thất thố bật dậy khỏi ghế.

Tam lão gia tay ngừng xoa chuỗi hạt bồ đề, mặt rõ biểu cảm: "Việc tính đây?"

Thuở Tô gia phân nhà, nay Bệ hạ chỉ truy xét Đại phòng của Tô gia, nhưng một khi án gian lận định tội, cả Tô gia sẽ còn giữ .

Kiếp , Đại lão gia ngục mới ba ngày, liền khai tuốt tuồn tuột những chuyện như thi cử gian lận, bán quan tước, coi rẻ mạng , ép dân thường thành kỹ.

Bệ hạ đại nộ, nam đinh bảy tuổi của Tô gia đều chặ*đ ầ u, nữ quyến sung thanh lâu, ngay cả nữ nhi xuất giá cũng thoát khỏi, bất quá đa phần các nàng đều là một dải lụa trắng tìm lấy sự thanh tịnh.

Cho nên đội cái tên Tô Nguyệt Oanh, mới lưu lạc đến mức bằng cả gà chó.

Ta nhếch mép khẩy.

Đại phu nhân lúc lau nước mắt: "Ả nha đầu hôm nay nhất định đ á n h chế*, nếu hạ nhân ai cũng đều như nó thì ?"

"Đã lúc nào !" Nhị lão gia trợn mắt, "Cả Tô gia đều giam lỏng, lúc tẩu còn nghĩ đến chuyện đ á n h giế* hạ nhân, sợ tội trạng thiếu một điều ?"

"…" Đại phu nhân còn gì đó, Quản gia lúc vội vàng chạy .

"Không , đám đến, vẻ là nhằm Nhị lão gia và Tam lão gia."

"Xong …" Nhị lão gia hai mắt vô thần phịch xuống ghế, "Tô gia , xong ."

Trải qua kiếp , tự nhiên quan binh trở , Ngay từ đầu, Bệ hạ hề ý định buông tha bọn họ.

Bất quá chờ đợi một thời cơ.

"Nếu trong nhà còn chủ sự thì mấy." Ta hạ mày rụt rè .

Một khi hai bọn họ mang , trong nhà chỉ còn nữ quyến, ngay cả tìm ở kinh thành dâng tấu cầu xin cũng thể.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trung-sinh-hoa-nuong-tra-thu/chapter-2.html.]

"Ta ?" Nhị lão gia vung tay áo, "Thế nhưng…" Nhị gia đột nhiên khựng , ánh mắt đảo một vòng , "Tam tin Phật, ở kinh thành ít khi xuất hiện, quen ít." Nhị gia hạ giọng cực thấp, "Chúng tìm thế Tam , để Tam trong nhà lo liệu cầu xin cho chúng , ít nhất như vẫn còn hy vọng."

"Đây là khi Quân đó." Lão Thái quân kinh ngạc .

"Mẫu !" Nhị gia nghiến răng, "Chuyện , nhà chúng đều khó giữ, để Tam tìm , cũng chỉ là cầu Bệ hạ giữ một mạng cho gia quyến nhỏ bé. Nếu , ngay cả trẻ nhỏ trong nhà, e là cũng giữ mạng."

Ta quỳ mặt đất, ánh mắt vô tình lướt qua cha tiếp tục cúi đầu quỳ.

Nhị gia quả nhiên thu hút, ánh mắt cũng theo đó quét qua, ông vỗ tay: ", Quan Thanh, hình ngươi giống Tam , thường xuyên ngoài việc, bằng do ngươi thế Tam ."

4.

Sắc mặt của cha khó coi đến cực điểm.

Đại phu nhân kinh hô thành tiếng: "Không !"

Giọng Nhị gia lộ vẻ sốt ruột: "Việc gì mà ?"

Đại phu nhân nên lời, nhưng . Kiếp khi cha trở thành Tướng quân, nương đến tìm cha chuộc cho , nhưng tân phu nhân của cha sai đ á n h đuổi.

Ngày hôm đó nương trọng thương qua đời, tìm hỏi thăm về vị tân phu nhân , ở khóe mày nàng một nốt ruồi son.

Trạm Én Đêm

Ta ngẩng đầu Đại phu nhân một cái, vẻ lo lắng của nàng hiện rõ mặt, còn ở khóe mày, một nốt ruồi son chói mắt đau nhói.

Trứng vỡ, chim còn lành? Tô gia trong tình cảnh như , nhưng Đại phu nhân và Tô Nguyệt Oanh đều trốn thoát, nếu Tô Nguyệt Oanh quá phô trương, mấy buổi thi thơ liên quan đến án gian lận nàng đều mặt, lẽ cũng sẽ giống Đại phu nhân mà trực tiếp giả chế* thoát .

Ta đoán, tai họa của Tô gia, thể liên quan đến cha. Ông mang Đại phu nhân và Tô Nguyệt Oanh rời , thể bước cục diện tất tử chứ?

Cha vội vàng quỳ xuống: "Kẻ hèn tài mọn, nếu mạo danh Tam lão gia, e là chỉ trong chốc lát sẽ phát hiện mất!"

Đại phu nhân ngay cả vết nước mắt mặt cũng kịp lau, cũng vội vàng : "Quan Thanh gia sinh tử ( hầu, nô tỳ sinh ngay trong gia đình chủ), việc ? Ta tìm một gia sinh tử gốc rễ đến."

Nghe đến đây, đột nhiên ngẩng đầu: "Phu nhân, cha trung nghĩa nhất, đây phu nhân gặp ác mộng, cần m á u trấn yểm, cha lập tức lấy của nương một bát m á u tươi đầy ắp. Nghe Đại tiểu thư gặp chuyện, cha trong lúc hoảng loạn hỏng bài vị của Tổ phụ, thể lấy việc cha gia sinh tử mà nghi ngờ lòng trung nghĩa của cha chứ?"

Mặt Đại phu nhân tràn đầy giận dữ: "Quan Trình, đó là cha ngươi!"

"Chính vì là cha của , mới cho phép bất cứ ai phỉ báng ông !" Ta phẫn nộ , "Trước đây hiểu ý cha mà đỡ tai họa cho Đại tiểu thư, khiến lòng trung của cha thấy rõ, , dù thế nào cũng sẽ để cha tận trung."

Ta đầu dập đầu với cha một cái: "Cha, cha , cần lo lắng cho con và nương, cha dạy con cung kính khiêm nhường, trung nghĩa lưỡng , con đều sẽ ghi nhớ trong lòng."

"Tốt!" Nhị gia vỗ tay, "Quan Thanh, đây ngờ bên cạnh Đại ca nhân vật trung thành như ngươi."

Ngoài tiền viện vang lên tiếng quan binh.

"Mau!" Nhị gia hạ giọng, "Làm theo lời ."

Nói , ông vỗ vai cha: "Bất quá là Tam chịu mấy ngày lao ngục, Tô gia sẽ lo liệu thỏa, tuyệt đối sẽ để ngươi chịu ủy khuất trong đó ."

Ta câu , cũng y như câu cha khi bảo Tô Nguyệt Oanh nhận tội kiếp , nhịn bật thành tiếng.

Loading...