Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Trùng Sinh Lần Thứ Ba - C4

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:27:51

Ta cau mày.

Tiêu Dục do dự một chút hỏi: “Nàng nghĩ thế nào về ?”

Thế nào ư?

Đầu gối tay ấp, hận thấu xương.

Cuối cùng, chỉ thể đáp: “Thần vốn quen .”

dĩ nhiên, vẫn luôn nhớ đến —nhớ để chuẩn tặng một món quà lớn.

Kiếp , một tri kỷ hồng nhan tên là Hồng Tú, hoa khôi đầu Vạn Hoa Lâu.

Nàng là tiểu thư nhà quan sa cơ lỡ vận, chỉ bán nghệ, bán .

Mà Tạ Bằng Khinh chính là duy nhất nàng phá lệ.

Thế nhân vốn khoan dung với nam nhân, cũng chẳng ai để bụng chuyện công tử phong lưu cùng hoa khôi khuê các.

mẫu của Tạ Bằng Khinh, một tự cao tự đại, trách giữ lòng trượng phu, khiến trở thành trò trong mắt các phu nhân tiểu thư.

Mãi về , mới và Hồng Tú từng giao tình cũ.

Ta vĩnh viễn quên cái ngày bệnh nặng, Tạ Bằng Khinh chẳng hề đoái hoài mà vẫn rước nàng phủ.

Lúc nàng thấy , còn bộ kinh ngạc: “Ôi chao, sắc mặt của phu nhân kém thế ?”

Sự nhục nhã như lớp bùn bẩn bám đầy .

Thế nhưng, trong dân gian ca ngợi mối tình của bọn họ như một giai thoại.

Đáng tiếc, kiếp , câu chuyện của họ sẽ còn mỹ mãn nữa.

Tạ Bằng Khinh qua đêm với Hồng Tú ở Vạn Hoa Lâu, chọc giận thế tử An Lạc hầu—kẻ nhiều Hồng Tú khước từ.

Gã thế tử vung chân đá tung cửa phòng, ném Tạ Bằng Khinh kịp chỉnh trang y phục từ lầu hai xuống.

Mà một khi Hồng Tú còn là ánh trăng cao vời khó với, nàng cũng mất giá trị lớn nhất của .

Ta sắp đặt để Tạ Bằng Khinh vô tình đến Vạn Hoa Lâu, đó mua chuộc nha cận của một cô nương luôn Hồng Tú chèn ép.

Khi và Hồng Tú nhận , sai đưa tới một ly rượu hợp hoan.

Rồi lặng lẽ rỉ tai vị thế tử phong lưu thêm vài lời cay độc.

Bây giờ, còn Thôi gia chống lưng, cũng còn tể tướng chỗ dựa, Tạ Bằng Khinh sẽ trèo lên con đường vinh hoa bằng cách nào đây?

11

Tạ Bằng Khinh chẳng khác nào châu chấu cuối thu, bỗng nhớ đến nơi quê Thanh Hà.

Từ ngày cung, từng nhận một phong thư nào từ gia đình.

Kiếp thể bảo vệ Thôi gia bình an, xem như tận hiếu.

Những gì nên đều , nhưng những gì cần đòi, còn đòi xong.

Ta cố ý đặt vài món đồ cũ của quê nhà ở vị trí dễ thấy, Tiêu Dục quả nhiên chú ý và hỏi đến, liền nhân đó nhắc về quá khứ của .

“Ta từ nhỏ gánh vác kỳ vọng của gia tộc, ngày nào cũng bài vở bao giờ xong.”

“Lớn hơn một chút thì theo mẫu học quản việc.”

“Phụ đối với nghiêm khắc, mẫu chỉ hầm thêm vài chén canh cho .”

Tiêu Dục : “ nàng vẫn gặp họ, đúng ?”

Vì thế, nhân dịp sinh thần sắp đến, đặc biệt cho phép Thôi gia kinh đoàn tụ cùng .

Thôi gia hồi thư mẫu thể khỏe, tiện xa.

Vậy mà Tiêu Dục , tự đến Thanh Hà một chuyến.

Hắn xong việc trở về, nhưng thần sắc hề vui vẻ.

Hắn nhẹ nhàng ôm , : “Thục Nghi, trẫm sẽ đối xử với nàng thật , thật .”

Phụ tính tình , hẳn là cũng nếm trải.

Lần đầu tiên, lòng như thứ gì đó gõ trúng.

Trong bữa tiệc gia yến của Thôi gia tại cung, thái hậu cũng đến.

sự vinh sủng chỉ khiến phụ càng thêm vênh váo tự đắc.

“Năm Vĩnh Lạc thứ mười bốn, từng tham dự quốc yến một , đến giờ vẫn khó quên.”

Năm đó, trong cung mở yến tiệc cùng bách tính, mời ít danh sĩ nổi tiếng thanh cao cung.

Cũng bởi , bữa tiệc chỉ xa hoa đến cực điểm, mà lễ nghi cũng rườm rà vô cùng.

Khi , văn nhân cùng hoàng thất đều cho rằng đây mới là phong thái của một quốc gia lễ nghĩa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trung-sinh-lan-thu-ba/c4.html.]

Đại ca sắc mặt chút khó xử, nhưng vì quen thuận theo phụ , nên chỉ thể im lặng.

Ta mở miệng: “Bệ hạ một lòng vì dân, chuyện ăn dùng trong cung đều tiết kiệm. Nước thể nâng thuyền, cũng thể lật thuyền, nếu như thế, cũng chẳng cục diện hôm nay.”

Phụ nổi giận, nhưng dù cũng đang mặt thiên tử, đành kìm nén mà : “Phụ đây dạy con thế nào? Sao con thể tùy tiện luận bàn triều chính?”

Còn đợi lên tiếng, Tiêu Dục : “Quý phi kiến thức rộng rãi, thường mang đến cho trẫm nhiều gợi ý . Đều nhờ dạy dỗ .”

Phụ đáp: “Nó chỉ là một nữ nhân—”

Tiêu Dục còn giữ thể diện cho ông nữa, ngắt lời: “Tiên sinh giảng lễ, nhưng quý phi nhập hoàng gia, liền còn thuộc phạm vi dạy bảo của ngươi nữa.”

Những lời rõ là, bây giờ và phụ còn là cha con, mà là thần tử với quân vương.

Phụ tất nhiên hiểu, sắc mặt vô cùng khó coi, nhưng thêm lời nào.

Chuyện đến nước , thái hậu liền viện cớ thể khỏe, trực tiếp lệnh tiễn khách.

Lúc rời , mẫu vẫn ngoái đầu mãi, trong mắt tựa như mang theo ngàn vạn tâm tư.

Còn Thôi Thục Nhiên thì cứ len lén liếc Tiêu Dục.

Phụ cho rằng gả Tạ gia là vì tham vinh hoa phú quý, nào ngờ út chí hướng cao xa hơn nhiều.

Tất nhiên, cũng sẽ tác thành cho vị của .

12

Ta hỏi đại ca: “Huynh thời tiền triều, một mẫu ruộng thu hoạch bao nhiêu ?”

Câu hỏi thực sự khó .

“Một mẫu đất, thu một thạch lúa, mà một một năm ăn hai thạch.”

hiện nay, sản lượng đạt đến hai thạch .”

Đại ca ngạc nhiên hiểu vì nhắc đến chuyện .

Ta cảm khái : “Bách tính ngày ngày khổ cực, chẳng qua cũng chỉ để một bữa cơm no mà thôi.”

“Huynh nghĩ chúng sách rốt cuộc là vì điều gì?”

“Là để lưu tác phẩm truyền đời để thăng quan tiến chức?”

Cuối cùng, cũng hiểu ý .

Giọng của toát lên sự kiên định: “Là để lập chí cho thiên địa, lập mệnh cho sinh dân, kế thừa học vấn của thánh nhân, mở thái bình cho muôn đời.”

“Ta trở về tộc, nhất định sẽ cùng các bàn bạc sâu hơn.”

Tiểu thích Tiêu Dục, thậm chí còn ồn ào học võ, bảo vệ nước..

Phụ , sắc mặt xanh mét.

Trong mắt ông , “Vạn ban giai hạ phẩm, duy hữu độc thư cao” (*), chỉ con đường sách quan mới là chính đạo.

Tiêu Dục cũng còn nhường nhịn ông nữa.

Hắn , xoa đầu tiểu : “Rất . Chính nhờ những tướng sĩ dũng cảm hy sinh nơi sa trường, văn nhân mới thể an tâm sách, nghiên cứu học vấn.”

Vịt Trắng Lội Cỏ

Đại ca cũng : “Ấu Nghi chí khí, hơn cả .”

Phụ là một tộc trưởng điển hình, chấp nhận bất kỳ ai trái ý .

Vậy mà , từng đứa con của ông lựa chọn con đường mà ông căm ghét nhất. Có lẽ, đây chính là sự phản kháng đối với ông.

, ông còn lên tiếng phản đối nữa.

Ngược , ông bày tỏ ý định nhận chức giảng dạy ở Quốc Tử Giám.

Thậm chí còn ý định chọn một mối hôn sự ở kinh thành cho Thôi Thục Nhiên.

Ngoại trừ đại ca, tất cả bọn họ đều kinh thành.

… cuối cùng cũng tìm đáp án cho mối nghi hoặc bấy lâu của .

Tại thiền viện ngoại thành, vô tình bắt gặp phụ quỳ lạy Tạ Bằng Khinh.

Ta khỏi kinh hãi.

Bấy lâu nay, vẫn luôn cảm thấy phụ đối với Tạ Bằng Khinh gì đó khác thường.

Trước đây, thậm chí từng nghĩ, liệu năm xưa ông và mẫu Tạ Bằng Khinh từng duyên cũ chăng?

Nên ông yêu ai yêu cả đường , nên kiếp ông luôn ép nhẫn nhịn, hiền hòa.

bây giờ, vẻ như .

Phụ đến cả Tiêu Dục cũng chẳng xem gì, thể khiến ông cung kính hành lễ, rốt cuộc là ai?

Trong lòng ông , điều quan tâm nhất chẳng tiền triều ?... Khoan , chính là tiền triều!

Chặt cỏ tận gốc, nhưng lẽ vẫn còn cá lọt lưới!

(*) Vạn ban giai hạ phẩm, duy hữu độc thư cao: Mọi nghề đều th/ấp k/ém, chỉ sách là cao quý. Đây là tư tưởng điển hình của Nho giáo, đề cao con đường học vấn và quan.

Loading...