Trùng Sinh Sủng Thê: Gả Nhầm Một Kiếp, Gả Đúng Cả Đời - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:39:53
Điền Kiều ở nơi đó tạm thời cần để ý tới, Bùi Tuệ quyết định hết giáo dục một phen đại tẩu của nàng, cho nàng về phép hồ đồ lớn tiếng.
"Đại tẩu, hôn sự của Kiều Kiều tự an bài, các ngươi về ít nhúng tay chuyện của nó. Tiểu Vĩ cũng lớn, ngươi vẫn là nên quan tâm nhiều hơn đến hôn sự của . Nếu tiền sinh hoạt trong nhà quá nhiều, tháng sẽ bớt cho một chút."
Phương pháp giáo dục của Bùi Tuệ cũng đơn giản. Chỉ cần Bùi Tuệ nhắc tới tiền sinh hoạt, Bùi đại cữu mụ bảo đảm bất kỳ khuyết điểm nào, hết thảy đều theo Bùi Tuệ chỉ huy.
"Ha ha, Tiểu Tuệ đúng, chuyện của Kiều Kiều, khẳng định lung tung. Ha ha. Tiền sinh hoạt trong nhà còn đủ, Tiểu Vĩ cưới vợ thể tốn tiền? Ha ha." Đại cữu mụ ngượng ngùng ngừng, luôn luôn cẩn thận dỗ dành Bùi Tuệ, sợ nàng thật sự giảm bớt tiền sinh hoạt của Bùi gia.
Khi Bùi Tuệ ở phòng tắm dùng tiền sinh hoạt nắm chắc lấy đại cữu mụ, Điền Kiều cũng đang suy nghĩ chuyện tiền bạc.
Bùi Tuệ là một tiêu xài hoang phí. Nàng từng trải qua nỗi khổ của việc kiếm tiền, nên khi tiêu tiền, cũng đặc biệt tính toán chi li.
Điền Vi Sách tuy rằng chẳng , nhưng Điền gia thực sự tiền. Lúc Bùi Tuệ cùng Điền Vi Sách kết hôn, Bùi Tuệ nhận nhiều sính lễ. Dù Bùi Tuệ giữ một phần cho Bùi gia, trong tay Bùi Tuệ cũng thiếu tiền. Về Điền Vi Sách cùng Bùi Tuệ ly hôn, tự thấy đuối lý, bồi thường cho Bùi Tuệ ít tiền.
Điền Vi Sách bồi thường cho Bùi Tuệ, Điền gia gia, Điền nãi nãi vì Điền Kiều mà để di sản, Điền Vi Sách vì Điền Kiều mà để của hồi môn, nhiều khoản cộng là một bút tài phú khả quan.
Không tính đồ cổ, cửa hàng cùng các bất động sản khác, lúc Bùi Tuệ ly hôn, chỉ riêng tiền mặt trong tay, gần mười vạn.
Ở thời đại mà mười đồng thể nuôi sống cả gia đình, mười vạn đồng tuyệt đối là một khoản tiền lớn.
Bùi Tuệ trở thành một phụ nữ độc giàu , trừ việc nuôi Điền Kiều, hầu như khoản chi tiêu đặc biệt nào, thấy Bùi gia sống kham khổ, nàng liền bắt đầu hàng tháng chu cấp tiền sinh hoạt cho Bùi gia.
Ban đầu, nhà họ Bùi cần tiền của Bùi Tuệ. Các nàng đau lòng Bùi Tuệ còn kịp, thể để nàng tốn kém? Bùi Tuệ kiên quyết đưa, hơn nữa nàng thực sự vô cùng giàu , dần dà, Bùi Tuệ trở thành túi tiền ngầm của Bùi gia, phụ trách tất cả chi tiêu trong nhà.
Bùi gia từ già đến trẻ tất cả hơn ba mươi nhân khẩu, mỗi ăn, mặc, ở, ngủ đều cần Bùi Tuệ quản, Bùi Tuệ dù núi vàng cũng đủ cho cả nhà "miệng ăn núi lở".
Điền Kiều bảy tuổi theo Bùi Tuệ đến ở Bùi gia, đến nay mười một năm trôi qua, dù Bùi Tuệ mỗi năm đều thu tô, tiền thu , tiền tiết kiệm của nàng cũng ngày càng ít .
Điền Kiều lo nghĩ năm vạn tiền tiết kiệm, sở dĩ thể lưu đến tận hôm nay, là bởi vì khoản tiền thuộc về Điền Kiều. Điền gia sẽ định kỳ đến ngân hàng kiểm toán. Cho nên, Bùi Tuệ bất luận tiêu xài thế nào, khoản tiền nàng cũng thể động .
Đời , tiền cuối cùng Điền Kiều đưa cho Bùi Tuệ, Bùi Tuệ cho Điền gia. Lúc đó, trong lòng các nàng đều khúc mắc, đều dùng tiền mua đứt sạch ân đoạn nghĩa tuyệt.
Hiện tại, Điền Kiều sẽ chuyện ngu ngốc đó, nàng quyết định tiền của thì tự tiêu.
Trong lòng suy nghĩ sự tình, Điền Kiều Nhị mợ chuyện một cách hời hợt, chú ý.
Nhị mợ giữ bình tĩnh như đại cữu mụ, thấy nàng hồi lâu, Điền Kiều từ đầu đến cuối cảm xúc vẫn nhàn nhạt, nàng liền trực tiếp giả lả hỏi Điền Kiều: "Kiều Kiều, ngươi chúng nên tổ chức tiệc gì để mời Vương Thừa Chí đồng chí ăn cơm cảm tạ đây? Ha ha, các ngươi đều là quân nhân, ngươi hẳn khi nào nghỉ chứ?"
Giọng " xanh" , mà Điền Kiều khó chịu một trận.
Không thấy Nhị mợ cái vẻ mặt nỗi đau của khác, càng Nhị mợ bôi thanh danh của nàng, Điền Kiều trực tiếp bộc phát kỹ năng diễn xuất, bắt đầu che mặt giả .
"Ôi... sống nổi mất thôi! Ôi... Nhị mợ ghét cứ việc thẳng, cớ gì gán ghép những chuyện thể cho ! Ô ô ô, đánh cướp của . Ta trong sạch, Nhị mợ nghĩ như về ! Ôi... sống nổi nữa!"
Điền Kiều , trực tiếp cho Nhị mợ sợ choáng váng.
Tình huống là thế nào? Nàng cũng gì cả? Điền Kiều kích động như gì? Vương Thừa Chí ân nhân cứu mạng của Điền Kiều ? Điền Kiều theo lý nên sùng bái , thích chứ? Sao nàng phản ứng ? !
Nhị mợ hiểu rõ Điền Kiều đang xảy chuyện gì, nhưng nàng , nàng khẳng định thể để những lời của Điền Kiều, cùng tiếng của Điền Kiều truyền ngoài, nếu nàng khẳng định chịu nổi!
"Aiya, tiểu tổ tông ngươi hiểu lầm Nhị mợ . Aiya, ngươi mau đừng kích động, Nhị mợ cố ý. Ta chỉ là vài câu, cho ngươi khuây khỏa. Ngươi thích , liền , ngươi đừng lộn xộn. Cẩn thận đụng vết thương, viện." Vừa , Nhị mợ luống cuống tay chân giữ Điền Kiều , cho Điền Kiều lộn xộn.
Điền Kiều diễn, sẽ dễ dàng bỏ qua như . Vì thế, ngay khi Nhị mợ đè nàng xuống, nàng giống như ấn trúng chỗ đau, nháy mắt dồn khí đan điền, kêu thảm một tiếng.
"A..." Điền Kiều là thể hát giọng nữ cao. Nàng một tiếng kêu dốc hết sức lực, nháy mắt chỉ Bùi Tuệ ở phòng tắm, mà những nhà họ Bùi ở trong viện khác cũng đều tiếng kêu của Điền Kiều.
Trong nháy mắt đều cảm thấy hồi hộp trong lòng, đều buông xuống việc đang , nhanh chóng chạy về phía Điền Kiều.
Bùi Tuệ sốt ruột nhất, chạy, nàng hô, hỏi Điền Kiều ? Đã xảy chuyện gì?
Nghe thấy tiếng gọi bên ngoài phòng, cùng tiếng bước chân dồn dập ngày càng gần, Nhị mợ da đầu tê rần, trực giác xong!
"Ta , , gì cả!" Không đợi Bùi Tuệ nhà, Nhị mợ tranh thủ thời gian nhảy xuống giường Điền Kiều, cách Điền Kiều thật xa, trực tiếp lớn tiếng phủ nhận ba .
Nàng tật giật , còn cực lực phủi sạch quan hệ, thấy giống như chuyện gì.
Bùi Tuệ hung hăng trừng mắt nàng một cái, ném cho nàng một ánh mắt "Ngươi chờ đó", liền lo lắng chạy đến bên giường Điền Kiều, dịu dàng hỏi Điền Kiều: "Kiều Kiều ? Không chuyện gì, mụ mụ ở đây, , Kiều Kiều đừng sợ."
Người còn tới đủ, Điền Kiều hai , liền liếc Nhị mợ, tiếp tục ôm mặt ô ô giả , lời nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trung-sinh-sung-the-ga-nham-mot-kiep-ga-dung-ca-doi/chuong-4.html.]
Điền Kiều như , ánh mắt sắc như d.a.o của Bùi Tuệ lập tức quét về phía Nhị mợ. Chất vấn nàng rốt cuộc gì Điền Kiều.
Nhị mợ thấy , lập tức giải thích. Trời đất chứng giám, nàng thực sự gì cả!
Đại cữu mụ Nhị mợ đầu óc minh mẫn, sợ Nhị mợ nhầm, chọc giận Bùi Tuệ, cắt đứt tiền sinh hoạt của Bùi gia. Nàng lập tức chạy tới, đè Nhị mợ , bảo nàng thành thật một chút, đừng lung tung nữa.
Cùng sinh sống lâu như , đại cữu mụ dùng đầu ngón chân nghĩ cũng , Nhị mợ khẳng định những lời châm chọc Điền Kiều.
Nhị mợ chủ ý gì trong lòng, đại cữu mụ hiểu rõ ràng. Nếu nàng Bùi Tuệ kéo , nàng khẳng định cũng sẽ tay với Điền Kiều. Cho nên, yên tĩnh một chút thì hơn.
Trời đất bao la tiền sinh hoạt là lớn nhất. Vì một Vương Thừa Chí, đắc tội Bùi Tuệ, căn bản là bù nổi mất. Các nàng vẫn là nên cẩn thận tính toán, từ đầu, bàn bạc kỹ lưỡng thì hơn.
Đại cữu mụ nghĩ đến ngày còn dài, bày mưu hành động. Điền Kiều cho đối phương cơ hội ngóc đầu trở . Thế là, chờ Mợ Ba, Tứ cữu mụ đỡ Bùi bà ngoại đến, Điền Kiều liền yếu ớt buông tay, nước mắt lưng tròng, thương tâm gần chết, sinh thể luyến : "Mụ, Bùi gia thể ở . Ô ô, Nhị mợ chứa chấp cứ việc thẳng, hà tất nhục như ? Ta từ nhỏ hiểu chuyện, hề sai bước nào, nàng thể nghĩ về như ? Chẳng lẽ bởi vì đánh cướp, liền thể liêm sỉ ?"
"Ô ô, Vương đồng chí thế nào, cùng quen, ? Chúng một là lính nam, một là lính nữ, khác binh chủng, khác quân đội, đến cũng từng thấy, Nhị bá mẫu thể loạn điểm uyên ương phả? Ô ô, chẳng lẽ bởi vì cứu , liền nhất định của ?"
"Nhị mợ mà yêu nhất đều nghĩ về như , ngoài sẽ thế nào về ? Ô ô, chỉ cần nghĩ tới, hiện tại còn thanh danh gì nữa, liền sống! Ô ô, mụ, nữ nhi bất hiếu, ngươi liền để c.h.ế.t thôi! Ta trong sạch, sẽ giữ để ngươi cùng Bùi gia mất mặt! Ô ô ô. . ."
Nói xong, Điền Kiều bộ nhảy cửa sổ. Khiến cho Bùi Tuệ cùng Bùi nãi nãi các nàng luống cuống tay chân tiến lên kéo .
"Kiều Kiều, thể nhảy a. Ngươi nhảy, đây cũng sống nổi!"
"Kiều Kiều, bình tĩnh. Đừng Nhị mợ của ngươi bậy!"
" a, đúng a, Nhị mợ ngươi trong miệng chó nhả ngà voi, Kiều Kiều ngươi đừng nóng giận. Một hồi mỗ mỗ sẽ giúp ngươi giáo huấn nàng, Kiều Kiều ngươi tuyệt đối đừng nghĩ quẩn nha."
", đúng ."
Đại cữu mụ trực tiếp nhất, nàng ở gần Nhị mợ nhất, thấy Nhị mợ chọc họa lớn như còn hối cải, sợ Bùi Tuệ bởi vì nàng mà giận chó đánh mèo nhà họ Bùi, đại cữu mụ xoay tay liền tát Nhị mợ hai cái bạt tai.
"Bốp, bốp" hai tiếng giòn vang. Nhị mợ đánh, kiểu tóc đều rối tung. Nhị mợ dám phản kháng.
Nếu ánh mắt thể g.i.ế.c , Nhị mợ c.h.ế.t trăm ngàn . Mắt thấy phạm chúng nộ, Nhị mợ nào còn dám giảo biện.
Hôm nay việc định thể giải quyết thỏa, đại cữu mụ hiệu đánh cho hai cái, dù cũng hơn Bùi Tuệ phẫn nộ xé xác. Thế là, khi đánh, Nhị mợ đổi thái độ mạnh miệng đó, lóc xin Điền Kiều.
"Ô ô, Kiều Kiều, sai , ngươi tha thứ cho một . Nhị mợ về khẳng định những lời hỗn láo đó nữa. Ô ô, ngươi nếu còn tức giận, liền đánh hai cái, mắng hai câu hả giận, tuyệt đối đừng nghĩ quẩn."
Nhị mợ cũng là giỏi diễn xuất. Ban đầu nghĩ đến Điền Kiều dùng chiêu , đánh trở tay kịp, thua chút khó coi. Lúc kịp phản ứng, liền đặc biệt tình chân ý thiết, thoạt chính là tỉnh ngộ, đau lòng nhức óc.
Quả nhiên, Nhị mợ như , những trong phòng, thấy mặt nàng dấu bàn tay đỏ ửng, phần lớn đều nguôi giận.
Điền Kiều nếu nàng giả vờ, sẽ lật ngược tình thế, khiến cảm thấy nàng đúng lý nhưng tha . Thế là nàng thuận thế tha thứ cho Nhị mợ, tiếp tục so đo với nàng.
"Ô ô, Nhị mợ gì , là vai thể đánh ngươi mắng ngươi? Ta cũng giận Nhị mợ. Ta chỉ cảm thấy , mới gặp chuyện khó khăn như . Ô ô, gặp chuyện như , trong lòng khó chịu a."
Điền Kiều bán thảm, thấy , bắt đầu đồng cảm với Điền Kiều, an ủi nàng bằng những lời lẽ chân thành.
"Không việc gì a Kiều Kiều, hết thảy đều qua, ngươi đừng sợ."
" , kẻ đều cảnh sát bắt. Kiều Kiều đừng sợ."
Cuối cùng, là Điền Kiều lấy cớ mệt mỏi, nghỉ ngơi, mới khiến cho Bùi Tuệ đưa những trưởng bối Bùi gia ngoài.
Mọi gật đầu thông cảm, cũng cam đoan về sẽ đến phiền Điền Kiều, để nàng an tâm dưỡng thương, nghỉ ngơi thật .
Chuyện cảm tạ ân nhân cứu mạng của Điền Kiều, cũng phiền Điền Kiều hao tâm tổn trí, tự động Bùi bà ngoại tiếp nhận.
"Kiều Kiều ngươi nghỉ ngơi cho , đừng suy nghĩ lung tung. Ngươi yên tâm, chuyện của ngươi mỗ mỗ sẽ xử lý , để cho bên ngoài . Đừng sợ, mỗ mỗ ở đây, ai thể ức h.i.ế.p ngươi." Bùi bà ngoại bá đạo xong, trừng Nhị mợ một chút.
Nhị mợ giả bộ hổ cúi đầu, dám lên tiếng.
"Cảm ơn mỗ mỗ." Điền Kiều thật lòng cảm tạ Bùi bà ngoại, cũng nở một nụ chân thành nhưng phần yếu ớt với bà.
Bùi bà ngoại là thực sự . Những năm nay, nếu bà công bằng, luôn luôn che chở Điền Kiều và Bùi Tuệ, Điền Kiều và Bùi Tuệ cũng thể ở Bùi gia thư thái như . Đến mức Điền Kiều theo bản năng, coi Bùi gia như chính nhà .
"Nhanh xuống , mỗ mỗ mấy ngày nữa sẽ trở thăm ngươi." Bùi bà ngoại hiền hòa xoa đầu Điền Kiều.
"Vâng." Điền Kiều ngoan ngoãn gật đầu.
Đưa Bùi bà ngoại các nàng , thời cơ Điền Kiều cùng Bùi Tuệ đòi tiền cũng đến...