Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Trung Trinh - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:58:24

Di mẫu bỏ mũ phượng, quỳ gối ngoài chính điện, khẩn cầu Hoàng thượng lâm triều xử lý quốc sự cũng vô ích.

Mẹ là quyết đoán, thấy , về nhà liền lập tức chuẩn đến Lương Châu, đồng thời lệnh cho nhà thu xếp hành lý, lấy cớ thăm , đưa về Giang Nam.

Mẹ đeo yên ngựa xong, , : "Mẹ gửi thư cho ngoại tổ của con . Cửu phụ con kinh thành bảo vệ Thái tử, chuyến chỉ thể con thôi."

Ta mấp máy môi, cau mày, lòng rối như tơ vò. 

Làm thể... bỏ trốn một ?

Mẹ hiểu lòng .

Bà đưa tay nhẹ nhàng chạm lông mày và đôi mắt : "Trinh nhi, đây là việc con một chạy trốn để cầu sống. Nếu như giấc mộng của con là thật, trăm năm cơ nghiệp của triều đình sẽ bảo tồn ở Giang Nam, thì con sớm một ngày, Lạc Dương sẽ thêm một ngày sinh cơ."

Mẹ đặt tay một vật, cúi đầu , là ấn tỷ của Hoàng hậu. 

Còn một đạo chiếu thư, nếu kinh thành gặp nạn, sẽ lập Quảng Lăng vương Thái tử.

Ngón tay run rẩy, nắm chặt lấy, giúp giữ vững, : "Hứa với , con thể ."

Đối mặt với ánh mắt nghiêm nghị của , cắn chặt môi, gật đầu.

"Con ngoan." Mẹ cúi đầu, áp trán trán một cái, buông tay xoay lên ngựa.

Tiếng vó ngựa con đường cổ xưa dần dần xa khuất, tiếng ve sầu kêu râm ran giữa những hàng liễu, lòng rối như tơ vò, ôm chặt ấn tỷ, bất an đầu .

Cửu phụ bên cạnh xe ngựa, lặng lẽ .

Lần , cửu phụ giống như đây bước tới, lau những giọt nước mắt yếu đuối mặt .

Cửu phụ quyết tâm.

Bởi vì loạn thế sắp đến, nước mắt là thứ vô dụng nhất.

Trong kinh thành, khắp nơi đều tai mắt, việc về Nam nên lộ liễu.

Mọi thứ đều đang âm thầm gấp rút chuẩn .

Trống trận vô thanh, dồn dập gõ lòng .

Trước lúc lên đường, cầu một lá bùa bình an bỏ túi thơm, cùng với thanh bảo kiếm của cha treo trong nhà, đưa đến  Triệu gia.

Người mở cửa là một bà lão, tuổi cao, tai nặng, mấy , bà vẫn nghiêng tai vẻ khó hiểu: "Hả? Cô nương là nhà ai ?"

Ta lắc đầu, ngắn gọn, chỉ nhờ bà đưa đồ cho Triệu Ký Thành là .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trung-trinh/chuong-5.html.]

Nói xong liền rời , bà lão thấy hoa văn tinh xảo vỏ kiếm, hiểu lầm, ở phía vội vàng : "Ôi chao, thiếu gia nhà chúng chịu lấy thê tử, e là phụ lòng cô nương !"

Ta khom lưng lên xe, trả lời.

Gửi gắm bảo kiếm cho hùng, chỉ là để báo đáp ân tình mà thôi.

Năng lực của nhỏ bé, chỉ thể hy vọng những trung nghĩa thể giúp nước.

Những chiếc xe ngựa "thăm " chở theo đầy ắp sách tranh cổ quý giá về phía Nam. 

Trước đây nhiều danh tác thiêu hủy trong chiến tranh, thật đáng tiếc. 

Binh lính canh cổng kiểm tra nghiêm ngặt, vốn say mê sưu tầm thư họa, kinh thành ai ai cũng , nên họ thấy những thứ cũng nghi ngờ gì.

Huống chi Lục Giới còn ở kinh thành, chỉ là một nữ tử nhỏ bé, gì đáng để cảnh giác chứ.

thấy ánh mắt binh lính sáng quắc lên khi kiểm tra từng món đồ, trong lòng vẫn chút bất an. 

Trong thành từ khi nào giới nghiêm với xe ngựa của thế gia đến , chẳng lẽ tai mắt của phiên vương ngóng ?

Cuối cùng cũng kiểm tra xong, đang thở phào nhẹ nhõm thì đột nhiên chặn , mời xuống xe, cần khám xét .

Lòng chùng xuống. Trong lòng còn ấn tỷ.

Lão quản gia vội vàng ngăn cản: "Tiểu thư nhà phận tôn quý, thể chịu nhục!"

"Bên lệnh, bất luận công hầu." Vị vệ úy mặt cảm xúc, tiến lên một bước, tay đặt lên vỏ đao.

Vệ sĩ bên cạnh liếc mắt về phía , kéo , nhỏ giọng: "Hay là thôi , đây là tiểu thư Chương gia, phía còn Trung thư lệnh đang đấy."

Cửu phụ yên tâm, cưỡi ngựa theo phía xa gần.

Không ngờ tên vệ úy chẳng hề sợ hãi, hất tay , lạnh lùng lặp : "Đã , bên lệnh, bất luận công hầu!"

Bầu khí bỗng chốc trở nên căng thẳng.

Ta im thin thít trong xe ngựa, cách tấm rèm trúc, nhanh chóng nghĩ cách giải quyết.

Lấy ấn tỷ giấu ngăn bí mật trong xe ngựa cũng khó đảm bảo lục soát. 

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Cửu phụ lúc mặt, chỉ e sẽ lớn chuyện, gây sự chú ý.

Đang lúc , bên ngoài bỗng vang lên một giọng trong trẻo:

"Bên lệnh? Không là lệnh của ai, chúng những binh sĩ canh giữ thành từng ."

Ánh sáng lọt qua rèm trúc, thấy Triệu Ký Thành vững vàng tiến gần, dáng cao gầy như cây trúc xanh thẳng.

Loading...