Trung Trinh - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:58:29
"Tiểu thư!"
Ta kinh ngạc đầu .
Trâu Dung Tú đeo một cái bọc nhỏ, thở hổn hển chạy tới.
“Ngươi về thành ?" Ta thắc mắc.
Với nàng mà , tìm Viên Tự Quan che chở mới là thượng sách.
Nàng lắc đầu.
"Chẳng lẽ là thiếu tiền?" Ta sờ soạng , nhưng cũng chẳng còn gì đáng giá.
Nàng vẫn lắc đầu.
"Đi theo nguy hiểm, e là bảo vệ cho ngươi."
Ta mạnh miệng, thành thật với nàng .
Trâu Dung Tú đỏ mặt, cúi đầu nhỏ giọng: "Thiếp cũng thể bảo vệ tiểu thư."
Thấy do dự, nàng vội vàng : "Thiếp đường đến bến đò về phía nam, quê của ở Từ Châu."
Cuối cùng, vẫn quyết định mang nàng theo.
Càng đến gần bến đò, những tin tức càng khiến lo lắng.
"Nghe , Lạc Dương phong tỏa !"
"Mấy châu như Bình, Vũ đang chiêu binh, chẳng lẽ sắp chiến tranh ?"
"Những phiên vương đều cùng một họ, tranh giành cái gì chứ?"
"Còn tranh cái gì nữa, hoàng vị chứ !"
Trong thành quanh bến đò, qua phần lớn là thương nhân, họ lo lắng chen chúc ở trạm dịch.
Phía binh lính đang kiểm tra giấy thông hành.
Ta và Trâu Dung Tú bôi mặt lem luốc, trộn trong đám đông, quanh một vòng, thấy gương mặt quen thuộc nào, trong lòng khỏi chùng xuống.
Trong lúc chen lấn, một nam nhân cao lớn đội nón lá va , xổm xuống giúp nhặt tờ giấy thông hành giả.
Giọng trầm thấp, mang âm điệu của Lạc Dương.
"Xin ."
Ta vốn để ý, nhưng do vô tình, nón lá của lộ một đoạn gáy, hình như là hình xăm, hình cánh chim ưng.
Đồng tử co rút , nắm c.h.ặ.t t.a.y Trâu Dung Tú.
Hắn dậy, liếc giấy thông hành, đưa cho , bắt chuyện: "Đi Từ Châu ? Chúng cũng buôn bán, đường khó lắm, bằng cùng ?"
Trâu Dung Tú , giành lấy tờ giấy thông hành, bằng giọng Ngô: "Không cần cần, tỷ chúng chỉ là về quê thăm , cùng nhà, ở phía kìa!"
Nói y như thật. Nàng kéo , giả vờ hướng về phía gọi to: "Cha! Chúng con ở đây !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trung-trinh/chuong-9.html.]
Ta giãy .
Ánh mắt của nam nhân phía vẫn dán chặt , toát cả mồ hôi lạnh, hạ giọng với Trâu Dung Tú: "Nhanh lên, chúng tách ."
Trong thư, cha , chỉ dị tộc ngoài biên giới mới lấy hình xăm tín ngưỡng.
Người Tây Nhung thờ phụng chính là thần ưng.
Trâu Dung Tú chịu buông tay, cứ nắm chặt lấy , mặc kệ những lời phàn nàn xung quanh, nhanh chóng chen lên phía .
Giọng của nàng rõ ràng cũng đang run rẩy, mà vẫn an ủi : "Không , , nhanh lên một chút, lên thuyền là ."
Ta lo lắng đến toát mồ hôi: "Ngươi sống nữa , đừng để liên lụy, mau buông tay !"
Trong lúc cuống quýt, cẩn thận đầu .
Tên Tây Nhung mang dáng vẻ Hán, mặt mày âm trầm, đang sải bước đẩy đám đông, tiến về phía chúng .
Chết tiệt!
Trong lúc nguy cấp, thét lên với đám quan binh: "Có giặc Nhung! Có gián điệp!"
Trong khoảnh khắc, bốn phía trở nên hỗn loạn.
Tiếng đao kiếm rút , tiếng la hét kinh hoàng, chen chúc tranh lên thuyền chạy trốn.
Giữa đao quang kiếm ảnh, kéo Trâu Dung Tú chạy, cảm giác như tim sắp nhảy khỏi lồng ngực.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Kẻ địch chỉ một.
Thậm chí còn quan binh đến bắt .
Chắc chắn là Tấn vương Lưu Thiệu đang giữ ấn tín và chiếu thư.
Ta chỉ kiếp Hà Gian vương cấu kết với Tiên Ti, ngờ Lưu Thiệu cũng thông đồng với Tây Nhung!
Nhanh lên. Nhanh lên. Mau lên thuyền, đến Giang Nam.
Không ngờ bàn tay đang nắm chặt bỗng buông , chỉ cảm thấy vai ai đó hung hăng đẩy mạnh, ngã nhào xuống đầm nước.
Trong đám cỏ lau lập tức một bàn tay bịt chặt miệng , ấn đầu xuống nước.
Trong cơn kinh hoàng hoảng loạn, chỉ kịp thấy ảnh mảnh mai của Dung Tú hất văng xa, m.á.u thịt bê bết.
Ta cứu nàng một mạng.
Vậy mà nàng ở chịu c.h.ế.t , thật như châu chấu đá xe.
Tỉnh dậy, thấy đang một chiếc thuyền nhỏ, ánh sáng lờ mờ le lói qua khe mi.
Khẽ mở mắt, một ngọn đèn leo lét thuyền chiếu rọi gương mặt Triệu Ký Thành.
Hắn đang chống một bên gối, dùng d.a.o nhỏ xử lý vết thương tên ở bắp chân, thần sắc thản nhiên như thể từng nhát d.a.o cứa da thịt chẳng của .
Hình như nhận tỉnh, khựng , liếc cất dao, che vết thương, nghiêng lưng về phía băng bó.
Nhờ thấy thanh bảo kiếm và túi thơm đeo bên hông .