TRƯỚC KHI TÔI QUA ĐỜI, CON TRAI MUỐN TÔI THA THỨ CHO CHỒNG NGOẠI TÌNH - 6
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:31:38
Vào bệnh viện việc, thỉnh thoảng gặp những quen cũ trong nhà máy ở phòng khám.
Ví dụ như cô Kế toán cũ quyền bố , dì Thôi.
Dì Thôi gặp thở dài:
“Biết ngay từ nhỏ là con lanh lợi mà! Con gái dì chuẩn ghê! Hồi đó bố con khen thằng Trương Vệ Đông, dì thấy , đúng là…”
xác nhận gián tiếp những lời Trương .
Mỉm : “Dì Thôi, dì nhiều tin tức nhất, dì gì ?”
Thì , bốn năm hôn nhân, quan hệ giữa Trương Vệ Đông và Phương Tĩnh Nghi còn như .
Phương Tĩnh Nghi vẫn sợ Trương Vệ Đông ai khác cướp mất, cứ bám chặt cho thành phố.
Lần về, là do Trương Vệ Đông quyết liệt, mới lôi cả cô và con về.
“Trương Vệ Đông đang nhờ vả khắp nơi, mong tìm công việc định. ai thèm giúp nó chứ? Đầu óc hỏng ?!”
Cũng đúng thôi. Sau màn “ hùng cứu mỹ nhân” của truyền khắp nơi, hình ảnh ăn bám của ai ai cũng , lãnh đạo nào dám cho cơ hội?
Không nơi nào nhận, cũng chẳng thu nhập, cả nhà ba đành ở chung với Trương, chen chúc trong căn hộ nhỏ một phòng ngủ.
cả nhà bốn miệng ăn chỉ dựa lương hưu của Trương mà sống, ăn uống, tã sữa, đủ?
Dì Thôi còn , chồng - nàng dâu nhà Trương thường xuyên cãi vã, thậm chí còn đánh cho Phương Tĩnh Nghi nhập viện!
là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.
Dì Thôi , Trương Vệ Đông dắt vợ đến.
Trương Vệ Đông vẫn mặc chiếc áo sơ mi trắng quen thuộc, nhưng cổ áo và tay áo loang lổ vết mồ hôi ố vàng, còn dính vết bẩn lạ, chẳng còn chút dáng vẻ thư sinh năm xưa.
Còn Phương Tĩnh Nghi, từng mặc váy trắng, giờ chỉ khoác đại chiếc áo cũ, mặt mày tiều tụy, tóc tai rối bù, tay nắm đứa bé gái xanh xao gầy gò.
Cả hai hình như cãi , ai cũng buồn liếc mắt đối phương, cho đến khi họ ngoảnh mặt sang và thấy .
mặc áo blouse trắng, bước lên cầu thang, đúng lúc Phương Tĩnh Nghi gắt lên với Trương Vệ Đông:
“Mẹ bảo sinh, sinh , mà bà còn chẳng thèm lo cho cháu.”
“Giờ con bệnh cũng ngó, còn đòi sinh thêm, bà mơ ?”
Vừa dứt câu, cô sang và bắt gặp ánh mắt .
Cả hai đều sững một chút—
Phương Tĩnh Nghi , trong mắt đầy cảnh giác;
Còn Trương Vệ Đông thì chằm chằm, lâu.
Bác sĩ Triệu bên cạnh hỏi:
“Bác sĩ Hứa, cứ chị mãi, quen ?”
thản nhiên: “Không quen.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/truoc-khi-toi-qua-doi-con-trai-muon-toi-tha-thu-cho-chong-ngoai-tinh/6.html.]
ngờ, chiều hôm đó khi đang khám bệnh, Trương Vệ Đông xuất hiện mặt .
—------------
Anh đưa cho một món đồ:
“Hứa Lệ Nhiên, ban nãy còn dám tin là em, ngờ em thật sự bác sĩ .”
“Thế giới rộng lớn thế , chúng vẫn gặp , chẳng duyên phận ?”
“Em ? Cái , khi còn ở làng, nghĩ tới em mà đấy.”
cái lá khô nhàu nát thành chiếc đánh dấu sách, trong lòng chỉ nôn.
Nhìn tấm biển “Khoa Nội thận” tường, thản nhiên thu ánh mắt:
“Trương Vệ Đông, đang khám bệnh, ai đây khám đều duyên cả.”
“Nếu đến khám bệnh, mời ngoài, rẽ xuống cầu thang.”
Anh ấp úng:
“Vậy… em khám cho .”
cạn lời, chỉ bảng thông báo tường:
“ khám nội thận, xem tiểu rắt, tiểu buốt là đạm niệu? Có cần gọi y tá đặt ống tiểu cho ?”
Trương Vệ Đông hoảng hốt bỏ chạy, lưng còn vang lên giọng của y tá cùng khoa:
“Chậc chậc, trẻ thế mà bệnh ?”
lạnh: “Bệnh đấy, bệnh thần kinh .”
Thực Trương Vệ Đông bệnh thận, đến viện là cùng Phương Tĩnh Nghi khám hiếm muộn.
Nghe trong nhà máy , Phương Tĩnh Nghi sinh một bé gái, Trương vui, suốt ngày giục họ sinh thêm con trai.
khi sinh xong, Phương Tĩnh Nghi ở cữ , kinh nguyệt đều, mấy năm nay mang thai nổi.
Sau khi ba về thành phố, sống cùng Trương, mâu thuẫn ngày càng nhiều.
Phương Tĩnh Nghi nhờ xin công việc tạm thời tại nhà máy dược, coi như định, đỡ đần phần nào.
cô ca đêm, trông con . Thỉnh thoảng nhờ chồng thì chì chiết.
Mẹ chồng động tay việc nhà, chỉ giục sinh cháu.
Phương Tĩnh Nghi đẻ nổi, bà liền bắt hai vợ chồng bệnh viện khám.
chữa hiếm muộn chuyện dễ.
Vừa tốn tiền, mất thời gian.
Mà chồng chẳng giúp đỡ gì, còn chịu trông cháu, thế nên Phương Tĩnh Nghi mới bức xúc ngay trong bệnh viện.
, bức xúc thì chứ?