TRƯỞNG CÔNG CHÚA KIỀU MỊ VÔ SONG - CHƯƠNG 1: XIN NGƯỜI TỰ TRỌNG CHO
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:06:20
“Nếu công chúa rõ, thần thể nhắc nữa.”
“Xin, tự trọng cho.”
Tạ Thức Ngôn cố ý nhấn mạnh hai chữ cuối.
Ta dám tin mắt , gần như quỳ rạp xuống đất, túm lấy .
Hay đúng hơn là ôm chặt lấy .
“Hàm Chương! Con buông tay cho trẫm! Thật là càn quấy!”
Tiếng phụ hoàng giận dữ vang lên từ phía lưng.
chẳng còn tâm trí mà để ý đến điều gì khác.
Nhìn Tạ Thức Ngôn mặt, âm thầm hạ quyết tâm.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Lần , dù xảy chuyện gì chăng nữa, cũng nắm chặt lấy Tạ Thức Ngôn.
Cứ như bây giờ .
Ta bỏ lỡ thêm nào nữa.
Quan trọng nhất là, vẫn thực hiện những tâm nguyện còn dang dở năm xưa. Dù khó khăn đến , cũng cố gắng thử một .
Nếu thể, những đau khổ mà từng gánh chịu, cũng từng chút từng chút trả hết.
Chỉ như , mới xem như phụ lòng trời xanh cho cơ hội sống .
Thế nhưng, ánh mắt si tình nồng đậm trong đáy mắt Tạ Thức Ngôn biến mất.
Trên gương mặt ôn nhuận như ngọc , khi về phía , hề một chút ý .
Ngược , chỉ còn sự chán ghét mơ hồ.
Trong đôi mắt , thấy rõ dáng vẻ hoảng loạn, bất lực của chính .
“Ta buông.”
“Dù ngươi thêm trăm ngàn nữa, , cũng sẽ buông tay .”
Khó khăn lắm mới thể sống một .
Khó khăn lắm… mới thể gặp , thể dễ dàng bỏ qua như chứ?
Tạ Thức Ngôn dường như bất đắc dĩ lắm.
Vì vạt áo nắm chặt, thể bất đắc dĩ lùi về , tựa hồ vô cùng bài xích sự đụng chạm của .
Hắn vẫn giữ vẻ lễ độ, nhưng lạnh lùng xa cách:
“Người trong lòng thần, là một ghen, còn dễ nhè.”
“Công chúa cứ giằng co lôi kéo thần thế , đợi lát nữa khi thần về phủ, e là nàng ầm ĩ với thần cả buổi mất.”
“Vậy nên, xin công chúa giơ cao đánh khẽ.”
Dứt lời, Tạ Thức Ngôn lạnh lùng .
Thấy vẫn nhúc nhích, cuối cùng cũng mất hết kiên nhẫn, từng ngón từng ngón gỡ tay .
Hắn khỏe thật đấy.
Đau đến nỗi nước mắt trào .
Tạ Thức Ngôn trong lòng ư.
Nàng là ai?
Cổ họng nghẹn đắng.
Ta và Tạ Thức Ngôn từng là phu thê suốt ba năm trời.
Rõ ràng là đầu ấp tay gối, mà đến cả thích gì, ghét gì, cũng chẳng hề .
Khi đó Bùi Giang Chiếu lột da, c.h.ế.t thảm khốc. Lại thêm sự lạnh nhạt, chế giễu của đám dân đen, biến thành một cô hồn dã quỷ lang thang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/truong-cong-chua-kieu-mi-vo-song/chuong-1-xin-nguoi-tu-trong-cho.html.]
Những năm tháng phiêu đãng trung , mới đầu tiên rõ, Tạ Thức Ngôn rốt cuộc là như thế nào.
Trong lòng cam tâm, tiếp tục truy hỏi:
“Ngươi… từ khi nào mà thích khác ?”
Tiếp tục truy hỏi: “Người ngươi thích là ai?”
Tạ Thức Ngôn ngẩn .
“Điều hình như liên quan đến công chúa.”
Ta chằm chằm bờ môi đang mím chặt của , gượng gạo.
“Sao liên quan?”
“Bổn công chúa để mắt đến ngươi .”
Dưới lớp tay áo rộng thùng thình, bàn tay siết chặt thành quyền.
“Tạ Thức Ngôn, ngươi cưới .”
“Trưởng công chúa Hàm Chương, nhất mỹ nhân Thượng Kinh, dung mạo khuynh thành, háo sắc, phóng đãng, phong lưu vô độ.”
Kiếp , mỗi khi đám dân thường bàn tán về , cũng chỉ quanh quẩn mấy câu .
Khi , Tạ Thức Ngôn thi đỗ liền một lúc ba kỳ, tướng mạo tuấn tú hơn , nhất thời trở thành nhân vật phong vân vô song ở Thượng Kinh.
Phụ hoàng ở điện Thái Hòa đích điểm danh trạng nguyên.
Ngày hôm đó, Tạ Thức Ngôn dung nhan tuyệt thế, một bạch y, quang phong tế nguyệt đó, cứ như tiên nhân hạ phàm .
Thánh chỉ bổ nhiệm còn kịp ban xuống, ngược chiếu chỉ tứ hôn tới .
Trưởng công chúa Hàm Chương tiếng đồn xa gả cho nhất lang quân Thượng Kinh, tan nát bao nhiêu mộng xuân khuê các.
Mà và Tạ Thức Ngôn, cứ như hai sợi dây gai dầu cưỡng ép xoắn .
Đêm tân hôn, Tạ Thức Ngôn xách theo gối, chuyển khỏi chính phòng của .
“Nghe phủ công chúa nam sủng nhiều vô kể. Đêm dài đằng đẵng, ba mươi hai tráng sĩ , chắc chắn thể khiến điện hạ vui vẻ.”
“Điện hạ, xin hãy chú ý giữ gìn thể.”
Hắn nhạo bỏ .
Ta nghĩ bụng, đây là đang mắng vô liêm sỉ đây mà.
Mối bất hòa giữa và Tạ Thức Ngôn, cứ như mà kết xuống.
Ta vẫn luôn cho rằng vô cùng chán ghét .
Khi đó nào ngờ, cũng chính , thu liệm hài cốt cho , vì mà hộ tống linh cữu.
Hắn ôm lấy thể m.á.u thịt lẫn lộn của giữa chợ, đến xé lòng xé phổi.
Nước mắt của Tạ Thức Ngôn nóng hổi.
Những giọt nước mắt nóng hổi , bộ đều rơi xuống .
Hắn gì nhỉ?
À đúng .
Hắn mắt ngấn lệ, đau lòng :
“A Vũ, ngoan nào, nàng mở mắt thêm nữa, ?”
“A Vũ, đến muộn , xin , xin .”
Hắn vì mà nhiều chuyện, thậm chí tiếc dùng m.á.u tim chế thành một chiếc đèn chiêu hồn, ngày đêm trông giữ.
Khi đó, Tạ Thức Ngôn liều mạng trở về.
Bây giờ, trở về .
Hắn thích khác.