Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TRƯỞNG CÔNG CHÚA KIỀU MỊ VÔ SONG - CHƯƠNG 3: TRÒ ĐÙA KHÔNG VUI

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:06:23

Trong ánh mắt kinh nghi bất định của , thản nhiên tự nhiên: “Nam sủng e là .”

“Nếu như phiên nô, thì cũng tàm tạm.”

Cả hiện trường rơi tĩnh lặng, là ai hít một ngụm khí lạnh.

Phiên nô.

Trong giới vương tôn công tử Thượng Kinh, nô bộc phiên bang tranh đoạt, giá trị liên thành.

Sở hữu loại nô bộc huyết thống hiếm hoi , là một loại tượng trưng cho phận và địa vị.

là đích trưởng nữ đương kim thánh thượng, cũng là vị công chúa khai triều đến nay đầu tiên phá lệ miễn quỳ bái, xây dựng hành cung.

Phụ hoàng ban cho sủng ái và quyền lực, khiến xưa nay chẳng thèm để ý đến việc dùng loại phương thức để chứng minh điều gì.

, híp mắt, chờ đợi câu trả lời của Bùi Giang Chiếu.

Thấy gì, vỗ vỗ vai :

“Được , chỉ là đùa thôi mà. Bùi tiểu công tử sẽ giận chứ?”

Hắn trầm giọng, mặt , đáp: “Không dám.”

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Đem mặt mũi của chà đạp xuống đất, thật sự là thú vị vô cùng.

Trong lòng dâng lên một trận khoái ý, ung dung xoay .

Lại bất ngờ chạm đôi mắt dò xét của Tạ Thức Ngôn.

Yến tiệc tan, phụ hoàng gọi đến thiên điện.

“A Vũ, hôm nay con thật quá đáng đó!

“Mấy hôm con đưa ít nam sủng phủ công chúa, chuyện sớm lan truyền khắp Thượng Kinh .

“Bùi Giang Chiếu là một trai , xứng đôi với con, còn để ý đến thanh danh của con. Rốt cuộc con còn ý chỗ nào? Mà khó xử đến .

Con là từ khi nào mà để mắt đến tân khoa trạng nguyên ? Hôm nay con náo loạn một trận như thế, e là đem chuyện bày ngoài sáng, càng cho danh tiết của con.”

“Danh tiết?”

Ta vuốt ve vòng tay.

“Nhi thần chỉ , thích thì nên mạnh dạn tranh thủ, nếu như vô tình thì nhi thần liền bỏ.”

Phụ hoàng tựa lưng ghế, thở dài một tiếng thật nặng nề.

Ta mặt vô cảm, khóe môi khẽ nhếch lên.

“Vì nhi thần nạp nam sủng, còn nhớ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/truong-cong-chua-kieu-mi-vo-song/chuong-3-tro-dua-khong-vui.html.]

Trong triều dâng tấu chương can gián, cấm chỉ nữ tử chủ động đề xuất chuyện cưới gả và ly hôn.

Không ngờ, chủ trương nhận sự ủng hộ.

Kiếp , đêm khi pháp lệnh ban hành, cung ngăn cản, phụ hoàng nổi giận mắng can thiệp triều chính, còn động tay ném cả nghiên mực mặt .

Khi đó mới , sủng ái mà phụ hoàng dành cho , chẳng qua cũng chỉ giới hạn trong cái danh “công chúa” mà thôi.

Phàm là nửa điểm vượt quá phận, thì thứ sủng ái lung lay sắp đổ , sẽ giống như mực tàu hắt lên mặt, khiến còn đường nào trốn tránh.

Sau khi giải trừ lệnh cấm túc, vô cùng cao điệu ở Nam Phong Quán chọn tám nam sủng, còn đem bọn họ về phủ công chúa.

Phụ hoàng nổi giận : “Con là con gái của trẫm, đương nhiên gương cho nữ tử thiên hạ.

“Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu. Bất luận là hoàng thất thứ dân bách tính, từ xưa đến nay đều là đạo lý , đây gọi là ‘tam cương ngũ thường’.

“Trẫm dung túng cho con , nhưng sự thiên vị của trẫm, là để con dùng nó hết đến khác trái ý trẫm!”

Ta ưỡn thẳng sống lưng, ánh mắt hề né tránh một khắc nào.

“Sự thiên vị của chính là dùng gấm vóc lụa là nuôi một đứa con gái ngoan ngoãn, tuân thủ khuôn phép, nhất là trở thành phụ nữ trinh tiết liệt hạnh nhất thiên hạ, sống thành một cái bia đá trinh tiết.”

“Nếu như nàng những lời mà thích , liền lôi giáo điều luân lý , bịt miệng nàng .”

“Cho nên, do nam tử nên tam cương ngũ thường, những tờ giấy trắng mực đen , thứ trói buộc chỉ nữ tử.”

“Từ xưa đến nay vốn là như , thì chính là đúng ?”

Ta , nỗi bi ai vô tận trào dâng trong lòng.

Nếu như là cổ hủ chịu đổi như , giang sơn Tiêu gia Bùi Giang Chiếu cơ hội thừa nước đục thả câu?

Phụ hoàng tức giận đến râu cũng run lên, dùng tay chỉ .

“Con…”

Phụ hoàng còn hết câu, bước nhanh lên , cầm lấy nghiên mực bàn liền hướng thẳng đỉnh đầu mà đập xuống.

Một trận đau nhức nhói buốt qua , mực tàu lẫn cùng m.á.u tươi, từ trán cùng chậm rãi chảy xuống.

Phụ hoàng ôm ngực, hoảng sợ trợn tròn mắt.

Ta đem nghiên mực ném xuống đất, lạnh lùng mở miệng:

“Tiêu Lưu một giữ cương vị thần tử, hai lời cha, đáng phạt.”

“Lần , dám phiền tự động thủ.”

Vừa bước khỏi cửa điện.

Ta thấy Tạ Thức Ngôn một bạch y, gốc đào.

Hắn chắp tay lưng, như thể đang đợi ai đó, ngẩng đầu lên, bóng lưng thẳng tắp tựa như một con hạc cô độc.

Loading...