TRƯỞNG CÔNG CHÚA - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-09 05:11:12
Hạ Trúc bỗng quỳ sụp xuống nền đá, đầu cúi thấp chạm đất.
Nàng run giọng :
“Nô tỳ dám.”
Xem , so với kẻ , nàng khôn ngoan hơn đôi phần.
Vịt Bay Lạc Bầy
Ta cúi mắt, Hạ Trúc đang bất an quỳ chân :
“Ngươi tưởng bản cung là kẻ ngu ? Mắt mù đến mức điều gì ?”
Hạ Trúc ngập ngừng trong chốc lát, khẽ:
“Nương nương ngu dại… chỉ là…”
“Chỉ là ?” — Ta khẽ đổi tư thế , ánh mắt vẫn rời nàng.
Hạ Trúc cắn răng, như đang dồn hết can đảm:
“Nô tỳ chỉ cảm thấy… Hoàng thượng đưa hài nhi của Hứa Thường tại cho nương nương, e rằng để bù đắp tiếc nuối trong lòng .”
Ta cụp mắt xuống, che giấu những gợn sóng đang dậy lên nơi đáy lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/truong-cong-chua-artp/chuong-4.html.]
“Ồ? Vậy theo ngươi, Hoàng thượng đưa đứa bé cho bản cung… là vì lẽ gì?”
Từ khi cùng Hoàng thượng kết thành phu thê đến nay, và từng một xung khắc.
Thường nhật, thứ đều dồn hết về cung của .
Thời gian Hoàng thượng nghỉ nơi , còn nhiều hơn tổng cả những đến chỗ các phi tần khác cộng .
Nếu kẻ nào điều mà đắc tội với , kết cục thường là đánh lãnh cung, hoặc giáng chức, tước vị.
Thiên hạ đều Hoàng thượng độc sủng Hoàng hậu.
Chưa từng ai nghi ngờ tấm lòng của Hoàng thượng dành cho .
giờ đây, thật — Hạ Trúc… điều gì mà từng chăng?
Ta rõ trong mắt nàng là sự do dự, dằn vặt, nhưng vì thế mà hứa hẹn gì với nàng cả.
Nàng ở trong cung cũng một thời gian, ắt hẳn cũng từng :
Rằng từng hạ chỉ xử tử một nữ tử tự xưng là xuyên .
Thật lâu đó, Hạ Trúc như hạ quyết tâm, chậm rãi cất tiếng:
“Nương nương … đứa nhỏ của Thẩm Thục nghi cũng sắp chào đời ?”