Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Truyền Thuyết Bạch Long - Chương 18

Cập nhật lúc: 2025-07-09 00:10:45

Chưa để bọn họ kịp phản ứng, phịch một tiếng quỳ rạp xuống đất, nước mắt nước mũi đầm đìa, mắng, hướng về phía lão hoàng đế mà tố cáo:

 

“Hoàng đế bệ hạ! 

Người nhất định chủ cho dân nữ! 

Dân nữ cáo tội thần tử của — Trình Gia. 

Hắn bội bạc vô tình, lừa , bỏ

Lòng lang sói! Cầm thú cũng bằng!”

 

“Một năm , dân nữ và gặp Thiên Sơn. 

Khi đó đàn sói truy đuổi, chính dân nữ và gia gia cứu !”

“Hắn dân nữ là vầng trăng Thiên Sơn, còn đích cầu hôn với gia gia. 

Vậy mà bao lâu , bỏ trốn!”

“Dân nữ một một lặn lội đến Trung Nguyên chỉ để hỏi cho lẽ. 

Hắn thấy dân nữ thì trở mặt vô tình, bảo dân nữ cút về Tây Vực. 

Trên đường dân nữ vô tình va Thần Vương điện hạ, Trình Gia sợ chuyện bại lộ, tiếc nhờ cả Thái tử xuất mặt, ép dân nữ lên xe ngựa, đưa khỏi Trường An.”

 

Ta , đau đớn dùng tay đập mạnh xuống nền đất, úp mặt xuống đất, nức nở đến nghẹn ngào.

Tất cả ánh mắt trong đại điện đều đổ dồn về phía Trình Gia. 

 

Hoàng đế càng chằm chằm, lạnh giọng hỏi:

“Gia Diễn, lời nàng thật ?”

 

Trình Gia lập tức quỳ rạp xuống đất, cao giọng:

“Khởi bẩm bệ hạ, nữ tử ăn hồ đồ, cố ý vu khống thần. 

Xin bệ hạ chớ tin lời nàng !”

 

“Trình Gia! Chàng còn hổ ?!”

 

“Xấu hổ? Ngươi hỏi hổ

Vậy cái mặt ai đánh thành thế hả?!”

 

“Chẳng tại bạc tình, phụ đó …”

 

“Nữ tử thô lỗ, động tay động chân, lễ nghi giáo dưỡng, mà cũng dám vọng tưởng bước chân phủ ?”

 

Một buổi thẩm vấn đang yên đang lành, và Trình Gia náo loạn thành một màn kịch ai dám chen lời.

Cuối cùng, ngay cả mẫu của — Công chúa Khánh Dương — cũng tin mà đích đến điện.

 

Người phụ nữ quý phái cao sang , thấy khuôn mặt bầm dập của Trình Gia liền nổi giận:

“Khó trách Gia Nhi trở về chịu rõ chuyện xảy ở Tây Vực. 

Hóa là quen con yêu nữ

Ở Trường An mà còn dám vung roi đánh , thì ở Tây Vực, bắt nạt con tới mức nào!”

 

“Hoàng !” — bà sang hoàng đế, giọng phẫn uất.

“Người chủ cho Gia Diễn! 

Nó là thần tử đương triều, đường đường một vị Quận vương, một nữ tử dã man, sống c.h.ế.t đánh đến nông nỗi , thể nhẹ tay tha thứ ?!”

 

“Phải đó, thể dễ dàng bỏ qua!” — Chu Nguyên Hanh cũng hùa theo.

“Nữ tử lòng rắn rết, dám giữa phố đánh nhi thần, còn dùng roi quất. 

Phụ hoàng, chi bằng giao nàng cho nhi thần xử lý, nhi thần nhất định Gia Diễn trút giận!”

 

Ánh mắt Chu Nguyên Hanh dán chặt , khóe miệng cong lên, nụ nham hiểm lộ rõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/truyen-thuyet-bach-long-yvtk/chuong-18.html.]

 

Ta vẫn quỳ đất, ngẩng đầu lên hoàng đế, nghẹn ngào :

“Hoàng thượng minh giám! 

Là Thần Vương điện hạ khiêu khích

Điện hạ giữa phố lôi kéo một nữ tử đến chết, lúc ngang qua còn hung hăng quất một roi dân nữ nên dân nữ mới phản kháng !”

 

“Vô lễ! Ăn hồ đồ! 

Các chưởng quầy ven phố đều thể chứng cho bổn vương, ngươi dám vu oan cho ?!”

 

Chu Nguyên Hanh ngờ thể mở miệng dối trơ tráo đến mức , còn dám phản đòn trực tiếp. 

Hắn tức đến bật , cơn giận hiện rõ mặt.

 

Ta gào lên phẫn nộ:

“Người Trường An ai chẳng sợ Thần Vương điện hạ, đương nhiên dám vì dân nữ mà lời công đạo. 

Nếu bệ hạ tin, chi bằng tự điều tra xem thử Thần Vương rốt cuộc từng giữa phố lôi kéo phụ nữ …”

 

“Câm miệng!”

Chu Nguyên Hanh giận dữ đến mặt đỏ tía tai, xông thẳng tới định đá một cú, nhưng Thái tử nhanh tay ngăn , chắn giữa hai .

 

Chu Nguyên Tông nãy giờ vẫn im lặng, đúng lúc mở lời, giọng điềm tĩnh:

 

“Phụ hoàng, nhi thần mặt trong chuyện , vốn vì biểu rơi tình cảnh khó xử. 

Chuyện từ đầu chẳng gì quang minh chính đại. 

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Biểu mới thành , nếu để lời đồn truyền ngoài, chẳng những khiến phu thê cách lòng, mà e rằng ngoài cũng chỉ thấy trò của biểu và phủ Tuyên Bình Hầu.”

 

“Nhi thần nguyện ý dùng bốn mươi huyện phong thổ để đổi , cũng bởi tam hoàng cứ cố chấp buông. 

Nhi thần chỉ dập yên chuyện , đưa rời khỏi Trường An. 

Là vì thể diện của cô mẫu Khánh Dương, cũng là vì danh tiếng của biểu và phủ Tuyên Bình Hầu.”

 

“Nguyên Tông, cô con là đứa trẻ , như thứ lang tâm cẩu phế .” — Công chúa Khánh Dương đầy ẩn ý, liếc mắt Chu Nguyên Hanh một cái.

 

Chu Nguyên Hanh nghẹn trong cơn giận, mà Thái tử vẫn điềm nhiên như , mỉm :

“Cô mẫu yên tâm, đừng là bốn mươi huyện, dù là tám mươi huyện, chỉ cần vì biểu và cô mẫu, cũng tuyệt đối yên mặc kệ.”

 

Gương mặt Chu Nguyên Hanh lập tức đen thêm một tầng.

 

Hoàng đế cùng Tiết Lương Nho một bên cũng ngờ, chỉ là xác nhận phận của , kéo một đống chuyện rối như canh hẹ.

 

Mọi tranh cãi om sòm, khiến hoàng đế nhức đầu vô cùng. 

Ông đảo mắt sang Thái tử, liếc đến Trình Gia, cuối cùng cất giọng uy nghi:

 

“Thái tử và Gia Diễn ở

Những khác lui .”

 

“Phụ hoàng, nhi thần !” — Chu Nguyên Hanh lập tức lên tiếng, vẻ mặt bất phục.

“Chuyện nhi thần cũng phần liên quan, mới .”

 

Hoàng đế mệt mỏi đến nỗi giơ tay xoa trán, giọng đầy bất lực:

“Vậy thì ở .”

 

“Tạ ơn phụ hoàng!”

 

 

Loading...