
Cái Bẫy Trong Phòng Khách
Chồng đưa cô bạn từ thuở nhỏ về nhà, thẳng mắt mà :
“Chỉ là em gái thôi, đừng nghĩ linh tinh.”
, đôi co. Chẳng vì tin, mà vì sớm lường thứ.
Đêm khuya, khi ánh đèn mờ nhòe phản chiếu lên tường, chính tay cởi áo ngủ của “em gái” đó. Giọng họ thì thầm bên , từng câu từng chữ rót tai như dao sắc.
Bởi vì họ — đang xem tất cả, qua chiếc camera nhỏ xíu giấu kệ sách phòng khách.
Từng bước, từng bước, họ đang chiếc bẫy mà kiên nhẫn giăng . Và thì đang đợi đúng lúc để kéo sập nó xuống.
Bình luận