
GIÀY RÁCH
Sau khi công lược thất bại, Lương Hoài đem dâng cho vị thiếu gia ngỗ nghịch nhất Kinh Khuyên.
"Anh ở giường... chút thủ đoạn, em nhịn một chút nhé."
"Anh sẽ nhanh chóng đón em về thôi."
liều mạng cầu xin, gào , nhưng chính tay bịt mắt, trói tay đưa đến giường của vị thiếu gia ăn chơi .
Có khó hiểu: "Cậu thực sự cưới một món hàng seconhand về nhà đấy ?"
Lương Hoài "chậc" một tiếng, giọng điệu khinh miệt: "Người phận như Thẩm Ngạn thể nhặt một đôi giày rách về mang chứ?"
Sau , một đêm khuya nọ, nắm chặt chiếc nhẫn, giọng run rẩy cầu xin cho thêm một cơ hội.
đàn ông bên cạnh trân trọng in lên môi một nụ hôn, giọng điệu ẩn chứa sự đắc ý:
"Sao cứ mấy quả dưa leo thối đến tiểu tam thế nhỉ?"
"Cút xa một chút."
"Đối tượng công lược hiện tại của cô là ."
Bình luận