
KHÔNG QUÁ MUỘN
Ảnh vệ của Lục đại nhân lén lút mò tới Giáo Phường Ty, định bắt cóc cô nương Tử Uyển về phủ để giúp đại nhân giải "loại độc nguy cấp".
Nào ngờ, chiếc áo choàng chụp xuống chụp trúng – một qua đường vô danh.
Lục đại nhân độc đến thần trí mơ hồ, đành cắn răng, cứng đầu giúp một .
Ai ngờ, từ đó trở , cứ đêm xuống một chiếc áo choàng lặng lẽ "hốt" .
Hắn nếm mùi vị, còn thì mà nước mắt.
"Lục đại nhân, xin ngài buông tha , thực sự Uyển Uyển của ngài!"
"Ừ, Vãn Vãn ngoan, mãi mãi là của ."
...
Có gì đó đúng lắm thì ?!
Bình luận