
LÀNG TA CÓ MỘT ANH ĐỒ TỂ ĐẸP TRAI
- Cập nhật
- 10 giờ trước
- Thể loại
- Cổ Đại Vô Tri Hài Hước Xuyên Không Ngọt
- Tác giả
- 百里岁岁
- Lượt xem
- 0
- Trạng thái
- Đã đủ bộ
01
Ta xuyên .
Không giống như mấy khác mở mắt công chúa, tiểu thư nữ phụ xinh gì đó. Ta? Ta tỉnh dậy trong một căn nhà tranh, trong gương đồng ba trăm , bờ sông soi mặt tám trăm , rút một chân lý đắng lòng:
Ta là một cô gái nông thôn bình thường đến mức thể bình thường hơn.
Ngoại hình thì tầm tầm bậc trung, ngực chẳng mấy lồi lõm, da vàng như bánh mật để lâu ngày, thì gầy nhom như cây sậy mùa đông. Ta là con gái một nhà nông dân thứ thiệt, sống trong căn nhà tranh lợp lá, ngày ngày ăn rau rừng, uống nước suối, đói tới mức mấy cây cải trong vườn cũng nuốt sống.
Nói thật, lúc mấy cái lá sâu ăn lỗ chỗ mà thấy nó còn béo mầm hơn .
Hôm nay, khi cái bụng còn đang biểu tình vì gì , cha … nhầm, “cha của ” sai lên núi chặt củi.
Ta xách con dao dài bằng cánh tay, lủi thủi một leo lên ngọn núi nhỏ mặt. Chặt đến mức tay run lẩy bẩy, mồ hôi ướt đẫm, khi định thu dọn chuẩn xuống núi thì...
"Bụp!"
Một tiếng động kỳ lạ vang lên từ bụi cỏ đối diện.
Ta cảnh giác đầu , ...
Một con lợn rừng lù lù bước .
Răng nanh dài như móc câu, lỗ mũi phì phò như máy bơm nước, ánh mắt lấp lánh—trời ơi, nó đang chảy nước dãi kìa?!
Ta thầm ước lượng, với cái hình tròn vo , chỉ cần nó lên thôi là khỏi cần luộc, tự chín vì áp suất.
Ta hét lên:
"Aaaa! Cứu với!"
Chân mềm nhũn như mì luộc, quỳ rạp xuống đất, cơ thể co rút theo bản năng sinh tồn. May là đến mức tè quần, nhưng đúng là kích hoạt phản xạ cuối cùng đó.
Ta bất động, nhưng kẻ địch thì bắt đầu chuyển động.
Con lợn rõ ràng thấy chẳng mấy miếng thịt, nhưng chắc nó nghĩ: “Cái ăn no thì gặm chơi cũng .”
Thế là nó hí hửng vung bốn vó, nhảy vọt lên như lò xo, lao thẳng về phía …
Bình luận