
MAY MẮN LÀ ANH, NHẤT ĐỊNH LÀ ANH !
Hôm là tiệc liên hoan của hội sinh viên, bạn trai Lệ Viễn của đám đông trêu ghẹo, hôn má học .
Khi thấy , vẫn thản nhiên như chuyện gì.
“Em đấy, Mộc Ninh cũng giống như em, gia cảnh , luôn coi em như em gái, chỉ là hôn má thôi mà, gì to tát .”
“Dù thì, em mới là bạn gái của cơ mà.”
Cô học cũng lên tiếng: “Em thiếu gia chiếu cố, học tỷ sẽ để bụng chứ ạ?”
Hai họ cứ thế thản nhiên cạnh , chỉ là lặng im nãy giờ, bình tĩnh đến mức chẳng khác nào ngoài cuộc.
Năm phút dài đằng đẵng trôi qua, Phó Thần Phong, đại thần khoa máy tính bàn bên cạnh, bưng ly rượu tới, một tay khoác lên vai , tay nâng ly uống cạn nửa ly rượu vang đỏ.
Anh đưa ly rượu đến gần môi , giọng điệu đầy ẩn ý: “Công chúa nhỏ của , chơi đủ đấy?”
vin tay Phó Thần Phong, chút do dự uống nốt nửa ly rượu còn .
“Đủ ! Đủ lắm !”
“Đồ bỏ vô dụng, cần nữa!” Anh vung tay ném mạnh ly rượu, giữa tiếng ồn ào náo nhiệt, kéo tay rời , nhanh đến mức kịp trở tay.
Sáng sớm hôm , điện thoại nhận 99+ tin nhắn, đều từ Lệ Viễn.
Bình luận