
NGỌC MIÊN
Khi xuyên thành nữ phụ độc ác, cốt truyện đến hồi kết, chẳng còn chỗ cho dừng chân.
Nam nữ chính vượt qua muôn trùng trở ngại, mười dặm kiệu hoa, kết tóc se duyên.
Mà – kẻ từng là vật cản giữa họ, đưa tới trang viên ngoài thành, chịu cảnh nam chính cao xuống khinh:
“Ngươi là nữ tử ác độc, thể giữ mạng là khoan hồng. Nửa đời còn , cứ ở nơi đây mà ăn cháo trắng sống cô độc .”
Ý là—
thể thoát khỏi cha nghiện cờ bạc.
Thoát khỏi từng bán lấy của hồi môn.
Thoát khỏi đứa em trai hút máu.
Rồi dọn sống trong ngôi nhà cổ ở “ngũ ” của đế đô thời cổ đại?
ngẩng khuôn mặt sợ hãi lên, giọng run như cầy sấy:
“Hay là…ban thêm cho hai nắm lá ngón? hòa cháo trắng ăn , chứ , cho sống trong ngôi tứ hợp viện to tổ bố thế , lòng thực chẳng yên chút nào.”
Bình luận