[Thập Niên 80] Muốn Tàn Phế Thì Tôi Giúp Anh Toại Nguyện

[Thập Niên 80] Muốn Tàn Phế Thì Tôi Giúp Anh Toại Nguyện

Cập nhật
8 giờ trước
Thể loại
Nữ Cường Vả Mặt Niên Đại
Tác giả
Đang cập nhật
Lượt xem
0
Trạng thái
Đã đủ bộ

Sau khi đoàn kinh kịch đuổi, kết hôn với một tật như Lương Dực, bảo mẫu suốt 40 năm trời.

 

Đến ngày kỷ niệm đám cưới, vứt bỏ chiếc xe lăn, lao đến nhà “ánh trăng sáng” để cứu hỏa, cuối cùng bỏ mạng.

 

Khi luật sư di chúc, mới sớm chia một nửa tài sản cho con trai, nửa còn cho ánh trăng sáng.

 

Còn phần , chỉ vỏn vẹn hai câu:

 

"Lá thư tố giác năm xưa, dùng cả đời hôn nhân để bù đắp cho em."

 

"Tổ huấn nhà họ Lương cho phép đào kép từ đường. Nếu em đồng ý khi chết lập bia mộ, sẽ tặng em chiếc đồng hồ bỏ túi ."

 

Nắm chặt món đồ hoen gỉ trong tay, sức kìm nén nỗi đau đớn trong lòng.

 

Thì năm đó, để giúp ánh trăng sáng giành vai hoa đán, Lương Dực tiếc dùng thủ đoạn bẩn thỉu, hủy hoại tiền đồ của .

 

quỳ cổng tòa án, gào lên bất bình vì chuyện phân chia tài sản, nhưng chính con trai đẩy ngã xuống đất.

 

"Bà còn mặt mũi ở đây la lối ? Nếu tại bà thì cha và dì Giang ôm hận cả đời!"

 

"May mà cha chịu đăng ký kết hôn, nếu thì dì Giang giành chỗ từ tay bà đàn bà chanh chua như bà cơ chứ!"

 

"Nếu bà còn dám gây chuyện nữa, đừng trách tống bà về quê sống cô độc đến già!"

 

tức đến mức trúng gió, qua đời tại chỗ. Mở mắt nữa, phát hiện về ngày tuyển chọn của đoàn kinh kịch năm xưa.

 

Lần , dứt khoát từ bỏ vai hoa đán, chọn con đường rộng mở hơn—vai thanh y*.

(Thanh y" (青衣) cũng là một thuật ngữ trong kinh kịch Trung Quốc, chỉ một loại vai nữ trưởng thành, đoan trang, hiền hậu và thường phận bi kịch.)

 

Xem thêm
8 giờ trước
8 giờ trước
8 giờ trước
8 giờ trước
8 giờ trước
8 giờ trước
8 giờ trước

Bình luận