
Tôi Giữ Lời Hứa, Còn Cô Ta Giữ Mạng Bằng Lời Nói Dối
Hoa khôi của trường bị phát hiện gian lận trong kỳ thi. Sau cú sốc ấy, tinh thần cô ta hoàn toàn sụp đổ và tìm đến tôi – giáo viên tư vấn học đường – để xin lời khuyên.
Tôi đã dành cả buổi chiều để trò chuyện, cố gắng an ủi cô ta.
Trước khi rời đi, cô ta nhìn tôi với ánh mắt cầu khẩn, van xin tôi giữ kín bí mật này. Cuối cùng, tôi đã gật đầu đồng ý.
Thế nhưng, ngày hôm sau, cô ta lại đứng trên sân thượng tòa nhà giảng dạy, định nhảy lầu t ự t ử.
Tôi lao đến kịp thời và cứu cô ta. Nhưng từ đó, một chuỗi rắc rối đổ ập xuống đầu tôi.
Ban giám hiệu bắt đầu điều tra, truy trách nhiệm từng tầng một. Cuối cùng, mọi sai sót đều quy hết về phía tôi – người phụ trách tư vấn.
Người ta phát hiện ra tôi đã biết rõ xu hướng muốn tự tử của cô ta, nhưng lại không hề báo cáo với nhà trường hay phụ huynh.
Tôi không biết nên biện minh thế nào, vì tôi từng hứa sẽ giữ kín bí mật đó.
Tôi mong cô ta sẽ đứng ra nói rõ sự thật, nhưng đổi lại, chỉ là gương mặt ngây thơ vô tội, như thể chưa từng cầu xin tôi bất cứ điều gì.
Nếu khi ấy tôi có thể mạnh mẽ hơn, có thể gạt bỏ lời hứa và chủ động báo cáo lên trên, có lẽ mọi chuyện đã không đến mức này.
Nhưng tất cả đã quá muộn. Tôi bị lên án là thiếu năng lực, suýt chút nữa thì hại chếc người. Ngay cả vị hôn phu của tôi cũng mắng tôi là kẻ máu lạnh vô tình.
Danh tiếng tiêu tan, sự nghiệp sụp đổ, tôi chìm trong tuyệt vọng… và rồi, chính tôi là người nhảy khỏi sân thượng ấy.
Sau khi chếc, tôi mới biết – cô ta chưa từng có ý định chếc thật. Tất cả chỉ là màn kịch để rửa sạch tội gian lận thi cử của mình.
Lúc tôi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại đúng ngày hôm đó – ngày mà cô ấy đến tìm tôi để xin tư vấn.
Cô ta đang nhìn tôi, đôi mắt đỏ hoe đầy van xin:
“Cô giáo… em từng có ý định tự tử. Cô có thể giúp em giữ kín chuyện này được không…?”
Bình luận