
Từ Gót Giày Đến Vương Miện
Ai cũng nghĩ là một đứa nhạt nhòa, dễ bắt nạt, nhưng đời ai đoán chữ ngờ.
Một ngày trời, quyết định nhẫn nhịn nữa.
Trà xanh?
Vả thẳng tay!
Đồng nghiệp h/ãm h/ại?
Đấu tới cùng!
Người yêu phản bội?
Bỏ luôn tiếc!
Khi bước lên đỉnh cao, những kẻ từng nhạo chỉ , dám tin mắt .
Và chỉ để một câu:
" đổi, chỉ là còn dễ dãi với những kẻ xứng đáng.”
Bình luận