Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Tự Bước Ra Ánh Sáng, Ôm Trọn Ánh Mặt Trời - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:20:17

Mẹ thì dùng điện thoại thông minh, chơi WeChat.

Thường xuyên gửi cho những tin nhắn thoại dài dằng dặc.

Kể rằng giờ còn hầu hạ trai và chị dâu, kể rằng chị dâu bao nhiêu tật

hầu như chẳng buồn .

Trong mắt , chị dâu cũng chẳng xa gì.

… suốt ngày sống trong cảm giác hại trong tưởng tượng mà thôi.

lạnh nhạt đáp:

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

“Vậy thì ngoài thuê nhà ở . Hai chẳng cũng lương ?”

Mẹ bắt đầu ấp úng, nếu sống cùng, chị dâu sẽ gọi đồ ăn sẵn mỗi ngày cho cháu trai vàng ngọc của bà .

Rằng cái nhà … cần bà.

Thực , chị rời .

rời con trai, rời cháu nội.

Tết nhất các dịp lễ, đều chuyển tiền cho bà.

nhận.

:

“Mẹ còn kiếm tiền, bố nổi nữa tính đến chuyện con nuôi.”

Nếu…

Nếu lúc học đại học, học cao học, họ cũng như — thì bao.

Mẹ từng cho miến khoai, cá khô, thịt xông khói, từng đánh bông gối chăn.

Tết về, bà nhét cả đống đặc sản quê cốp xe.

Đó chính là cái mà gọi là hương vị quê nhà, là tình thương của cha .

Mẹ còn thì thầm với :

“Những thứ chuẩn riêng cho con. Anh con và em con đều .”

ghét cái kiểu yêu thương thiên vị như thế.

Mỗi , đều nhận lấy.

Phan Lương đôi khi nhắc :

“Mua ít quà cho bố .”

chẳng buồn mua.

Toàn chuyển tiền cho nhanh.

Chuyển tiền là một cuộc giao dịch.

Mua đồ mới là trao gửi tình cảm.

dành cho họ dù chỉ một chút cảm xúc nào nữa.

Lúc sinh con, chồng ngã gãy chân nên thể đến.

Bà sốt ruột đến phát , cứ luôn miệng hối hận vì nên leo thang.

Sau đó còn chuyển cho 20.000 tệ, bảo thuê chăm nhất trong tháng ở cữ.

Khi , chị dâu đang mang thai đứa thứ hai.

Chuyện chồng ngã, cũng .

thì say xe, bảo đau chân, thì quen ở Thượng Hải…

xem vở kịch cũ rích đó nữa, bèn dứt khoát cắt lời:

“Con cần đến chăm ở cữ .”

Mẹ lắp bắp:

“Mẹ… cũng đến thật mà, thật đấy…”

Lúc sinh con gái, phản ứng đầu tiên của là:

“Liệu chồng con ý kiến gì đấy?”

Thực tế, chồng vui.

“Con gái mà. Con gái còn quan tâm, chu đáo hơn. Con chẳng từng ước một bé gái còn gì? Giờ thì mãn nguyện nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tu-buoc-ra-anh-sang-om-tron-anh-mat-troi/chuong-16.html.]

Sau đó, em gái xin nghỉ phép, tới ở với bốn tuần.

Trước khi về, nó :

“Chị ơi, em về bàn giao công việc xong sẽ lên Thượng Hải. Được ?”

“Đương nhiên là ! Tới lúc đó chị tìm việc với em. Chỉ cần em đổi, lúc nào cũng muộn.”

Lần , nó thực sự .

Dứt khoát nghỉ việc, ban đầu nhân viên ở một quán cà phê.

Hơn một năm , thăng quản lý.

Hiệu suất cao, lương tháng cũng mười mấy, hai mươi nghìn.

còn khuyến khích nó học thêm bằng cấp, tranh thủ thi lấy chứng chỉ barista*.

(*)Barista là từ dùng để chỉ nhân viên pha chế cà phê chuyên nghiệp, thường việc ở quán cà phê, nhà hàng, khách sạn.

Hiện giờ nó bằng trung cấp .

Lần đó, em gái nhận thưởng Tết, kéo ăn một bữa thịnh soạn.

Dưới ánh đèn lờ mờ trong nhà hàng Tây sang trọng, nó dòng xe tấp nập ngoài cửa kính, trong mắt lấp lánh ánh .

“Chị ơi, chị xem… em thể mua nhà ở Thượng Hải ?”

“Đương nhiên là thể.”

“Chị , nếu em tái hôn, em cũng sinh một bé gái dễ thương như Cửu Cửu .”

“Ừ, đến lúc đó, chúng cùng yêu thương con bé thật nhiều nhé!”

Hậu ký

Cửu Cửu ba tuổi rưỡi, thể mẫu giáo.

Mẹ gọi điện đến:

“Để với bố lên trông cháu cho. Suốt ngày để chồng con lo liệu cũng ngại lắm.”

Khi gian nan nhất thì để chồng gồng gánh, giờ con học, nhẹ nhàng nhớ đến “góp sức”?

Sao lúc nghĩ sớm hơn chút?

À , bây giờ hai họ lớn tuổi, lao công nữa, tiền để tiếp tế cho trai. Có khi chị dâu cũng chẳng còn ngọt ngào như xưa, thế là lên đây… dưỡng già bên ?

Hay là… vẫn vì giảm bớt gánh nặng cho “con trai vàng ngọc”?

thẳng thừng từ chối:

“Mẹ con hầu hạ, rót nước bưng bô ? Xin , chuyện đó con .”

Giọng bà chùng xuống:

“Mẹ con …Lần mổ cắt tử cung, con gái nhà đều ở bên giường bệnh, chỉ con thì thấy .”

“Em gái con còn về thăm một chuyến đấy.”

“Tiền viện phí chẳng con trả hết ?”

gõ bàn phím, hờ hững đáp:

“Tiền thì con trả, sức cũng con bỏ, thế hồi xưa… các đối xử với con hơn một chút?”

Mẹ nghẹn họng một lúc lâu.

“Thì… thì quê đều thế, cũng là bất đắc dĩ thôi mà…”

Giọng bà nghèn nghẹn:

“Mẹ sai . Bây giờ mới hiểu, vẫn là nuôi con gái mới .”

“Tỉnh ngộ bây giờ… muộn . cũng đừng lo, phần tiền con gánh, con sẽ thiếu một xu.”

“Con còn đang việc, dừng ở đây nhé.”

Cúp máy, thấy hiện lên một tin nhắn từ fan hâm mộ:

[Chị ơi, em cảm giác bố hề yêu em. Thế giới chẳng ai yêu em cả…]

trả lời:

[Em thể tự yêu lấy chính .]

[Yêu bản , cố gắng sống thật .]

[Dù sa bùn lầy sâu đến mấy, chỉ cần em yêu , giữ vững niềm tin, sẽ một ngày — em tự bước ánh sáng, ôm trọn lấy mặt trời]

Hết.

Loading...