Từ Khi Em Xuất Hiện - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-11 07:10:20
5.
Lục Đình Nghiệp, xét cho cùng… cũng coi như chút phong độ đàn ông.
Sáng hôm , gọi lên văn phòng .
Chưa kịp ấm ghế, đuổi về.
Anh gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn — tiếng "cộc cộc" vang lên nhịp điệu. Ngẩng lên, thấy một thỏi son chình ình mặt.
Khoảnh khắc đó, ngớ . Là… quà cảm ơn vì tối qua lái xe giúp?
Chân thành thế cơ ?
Dù tối hôm qua về tới nhà, cũng tiện mồm mắng ít nhất tám trăm .
đỏ mặt, lúng túng từ chối: “Lục tổng, thể nhận . Được đưa về là vinh hạnh của .”
Anh chẳng chẳng rằng, chỉ liếc phán một câu: “Cô đánh rơi xe .”
Hả?
cúi kỹ thỏi son. Ừm, đúng là của thật, vỏ in hình hoạt hình… còn mẻ một góc.
lặng lẽ cầm , trong đầu vẫn còn nghi hoặc: Xe sang trọng , lẽ từng chở ai ngoài ? Làm chắc son là của ?
Chưa kịp mở miệng, lạnh lùng bổ sung: “Trừ cô , ai dùng son hình vẽ trẻ con như .”
: …
Ủa, suy nghĩ khác luôn ?
c.h.ế.t lặng vài giây, kịp rút lui thì ngẩng lên : “Còn gì nữa ?”
ho nhẹ: “À… chuyện tài liệu dự án…”
“Đã dặn tổ trưởng của cô . Anh nên gì.” Anh xong cúi đầu tài liệu.
Tức là… gọi lên chỉ để trả son?
Không thể phủ nhận: mỗi ở gần hơn một phút, đều cảm giác như thiếu oxy.
Cứ mỗi cho nghẹn họng, tự an ủi bản : May mà chia tay Lục Khôn sớm. Nếu , chắc sống qua nổi một mùa cưới.
Về văn phòng, khí y như ai trúng .
“Tổ trưởng ơi! Hồi Lục tổng tự gửi mail cho cô, giờ đích chỉ đạo dự án nữa! Ngày chị lên phó tổng chắc cũng sắp đến!”
“Chị đúng là hình mẫu phụ nữ thành công! Sau thăng chức nhớ kéo tụi em theo nhé!”
Tổ trưởng rách cả mặt.
“Nhớ chứ, nhớ chứ, ai quên các em ~”
Sau đó, chị sang , hỏi: “Vi Dương, cô cũng văn phòng Lục tổng?”
“Ừ.” gật đầu.
“Cô gì đấy? cảnh báo cô, đừng phá hỏng chuyện của cả nhóm. Khó khăn lắm Lục tổng mới quan tâm đến chúng đấy!”
: …
Là phá đấy ? Nếu cái “ phá” đó, hôm nay mấy còn đang sửa đơn xin nghỉ việc kìa.
buồn đôi co, chỉ cúi đầu xem kỹ bản góp ý mà Lục Đình Nghiệp gửi.
Phải công nhận, đầu tập đoàn cũng lý do. Góp ý nào góp ý đó, rõ ràng, thẳng thắn và đ.â.m trúng tim đen.
rõ, giúp là vì “gợi ý nhẹ” bằng một bài đăng mạng xã hội. vì chỉ trực tiếp cho , thông qua tổ trưởng — như thể tiện tay trừng trị , "buff tinh thần" cho cả team.
Vỏ ngoài thì thắng, chứ thực tế dắt mũi trượt phát nào. Quả đúng cáo già.
Nhờ những chỉnh sửa kỹ lưỡng, cuối cùng dự án cũng thông qua.
Team chúng tạm gọi là gỡ gạc chút danh dự.
Đến khi chuẩn họp với bên nhà đầu tư, yêu cầu từ cấp rằng nhất định vài nhân viên nữ tham dự.
Mọi hiểu ngầm với , cần ai cũng “vì là nhân viên nữ.”
Những nhà đầu tư đó… nổi tiếng với biệt danh "hội những chú cũng rót ."
Vừa đến yêu cầu " mặt nữ nhân viên", cả văn phòng lập tức đầu .
“Vi Dương, cô là rảnh nhất team, xuất chiến .”
nhíu mày phản đối: “ bạn trai .”
Tổ trưởng phẩy tay như đuổi ruồi, nhạt: “Có chồng còn , bạn trai thì là gì? Xếp cả con cá cảnh!”
: …
Lý lẽ kiểu thật sự thể phản bác .
Thế là, một hồi đấu khẩu cân sức, kết quả cuối cùng: và một đồng nghiệp nữ khác "chỉ định bắt buộc" — đóng vai “mỹ nhân ngoại giao” của dự án.
6.
Hoa Hoa chuyện lập tức mắng xối xả: “Vì tiền mà bán luôn cả mạng hả? Cậu đúng là Vi liều mạng!”
Cô còn kể thêm: “Hôm Lục Khôn hỏi tớ, thật sự bạn trai ?”
hỏi : “Thế trả lời ?”
“Thì tớ bịa chuyện. Chỉ là dạo liên lạc với nữa thôi.”
nhún vai, như : “Lần nếu hỏi tiếp, cứ bảo tớ sắp kết hôn . Nhớ hỏi ảnh nhận thiệp mời .”
Hoa Hoa nín một lúc lắc đầu: “Cậu đúng là... xài tâm lý chiến còn ghê hơn cả bộ phim cung đấu.”
tin nhắn, chỉ khổ. Chuyện , chắc chắn bay đến tai Lục Đình Nghiệp . Dù kết bạn WeChat với , nhưng ở công ty , gì thoát khỏi tai mắt của cả.
Và thể vì thế, dạo cũng “dịu dàng” hẳn — châm chọc , khó dễ gì thêm.
Trong buổi tiếp đãi nhà đầu tư hôm đó, từ nhà vệ sinh bước , liền thấy đồng nghiệp của mấy “bác tài trợ” ép uống rượu đến đỏ cả mặt.
đang định can thiệp thì tay ai đó giữ .
Là... Lục Đình Nghiệp.
Hôm nay chính giữa bàn, thần thái tổng tài ngời ngời, mười mời rượu thì chỉ chọn uống với một. dù chọn lọc cỡ nào, sắc mặt cũng tái.
“Đi kiểm tra xem phòng khách sạn sắp xếp xong .”
sững . Việc phụ trách? Thư ký của cũng để trưng bày?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tu-khi-em-xuat-hien/chuong-3.html.]
cẩn thận trả lời: “Chị Lý lo xong . Tầng 33, bộ là phòng suite cao cấp.”
Chưa kịp thở phào thì một ông tổng khác nhào đến: “Lục tổng lúc nào cũng phong độ, mỹ nhân bên cạnh bao giờ thiếu.”
Người đó là ông Lưu — đối thủ đội trời chung của tập đoàn Lục Thị.
“Đâu dám sánh với ông.” Lục tổng nhà lạnh nhạt như đang bảng thống kê thuế.
ông Lưu vẫn chịu buông tha: “Giới thiệu chút, đây là con gái nuôi của , ngưỡng mộ Lục tổng lâu.”
Cô gái theo ông cũng đúng chuẩn “tiểu bạch thỏ”, ngọt ngào rót rượu: “Lục ca, uống với em một ly nhé?”
Cả bàn tiệc nhao nhao hùa : “Lục tổng, nể mặt chứ!”
Khó từ chối. Nếu uống, coi như cho thể diện. Mà nếu uống, thì…
Tổ trưởng của chọt nhẹ lưng , hiệu: “Ra tay cô gái!”
cắn răng, lấy ly rượu: “Xin , hôm nay Lục tổng mệt, để uống —”
Chưa kịp nâng ly, tay giữ chặt.
Lục Đình Nghiệp liếc một cái, thản nhiên tuyên bố: “Nhân viên quy củ, chuyện đương nhiên tự lo.”
: “???”
Uống thì uống , mắc gì mắng quy củ?
Uống xong, dậy. Cô gái lập tức đỡ tay, duyên yểu điệu.
Bàn bên râm ran: “Đấy, cuối cùng cũng cưỡng nổi.”
“Con gái nuôi gì chứ, chẳng qua là dâng đến tận miệng nên...”
đang hóng chuyện thì gọi bất ngờ: “Qua đây.”
🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗
giật , tim nhảy khỏi cổ họng.
“Phòng sắp xếp xong ?”
“Dạ . Phòng 3408.”
“Cô An, lễ tân lấy giúp một cốc nước nóng.”
Cô An lập tức vui vẻ ngay.
: …Vậy ai đỡ về phòng?
“Phòng cô ở ?”
“2305.”
“Đến đó.”
: “Hở?!”
“Ở đó dễ trốn phóng viên.”
liếc ngoài, thật sự vài lấp ló hành lang với điện thoại giơ lên.
Đời , từng nghĩ sẽ đưa một vị sếp say rượu, kiêu ngạo như sư tử, về tận... phòng .
vẫn đỡ . Và , chuyện bắt đầu... chút nào.
Vừa đến phòng, Lục Đình Nghiệp chẳng chẳng rằng, tháo cà vạt thẳng nhà tắm.
ngoài, còn đang lo dị ứng rượu thì... thấy tiếng nước xối ào ào.
Nhìn qua khe cửa khép hờ, suýt nữa rớt hàm.
— Anh cởi đồ, mà mặc nguyên bộ vest vòi sen!
Trời đất ơi, còn tưởng chỉ trong phim mới cảnh "đàn ông đau khổ tắm nguyên cây" thế .
Trên mặt lúc hồng lên bất thường. ngoài, yên tâm, gọi : “Lục tổng, ... cần gọi bác sĩ ạ?”
Tiếng trả lời vọng , khàn đặc: “Ra ngoài.”
đành ở cửa đợi.
Một lúc , đồng nghiệp nhắn tin hỏi “Lục tổng ?”, còn cô gái lúc nãy cũng đang lượn lờ ngoài hành lang tìm .
im bặt, trả lời .
Trong lòng thì bắt đầu thấy bất an — giống kiểu linh cảm chuyện lành.
Phóng viên thì lởn vởn ngoài như ruồi, hoảng quá, bèn gõ cửa: “Lục tổng! Bên ngoài phóng viên… gì bây giờ?”
Giọng vang lên, ngắn gọn mà như d.a.o cứa: “Cái gì cũng hỏi , cô Lục tổng luôn .”
: …???
Trong lúc đầu óc còn đang cuồng vì tức, thì thấy khỏi nhà tắm, áo ướt dính sát , gương mặt tái nhợt nhưng ánh mắt vẫn tỉnh.
lo lắng, bước đến đỡ — nhưng kéo tay, thì chân trượt một phát.
Rầm!
ngã đè lên .
Môi chạm môi.
Cả hai cùng sững .
Mắt đối mắt.
Thời gian như đóng băng trong vài giây.
sững sờ, thì giọng trầm thấp vang lên bên tai: “Cô đang gì ?”
gật đầu... lắc đầu.
Không hiểu bản trúng tà gì. Rõ ràng đầu óc còn tỉnh, mà thể chẳng chịu phối hợp.
Ngay đó, Lục Đình Nghiệp cho thời gian suy nghĩ tiếp. Anh giữ lấy gáy , cúi đầu hôn xuống — mãnh liệt và nóng bỏng đến mức ngạt thở.
phản kháng, nhưng cả mềm nhũn, như đang rượu của lây qua.
Lưng đẩy cánh cửa cứng, đau điếng, nhưng cảm giác chẳng là gì so với sự hỗn loạn đang cuộn trào trong lòng.
thở hổn hển: “Chú Lục…”
Anh dừng một giây.
Rồi sát tai , trầm giọng: “Đừng gọi là chú.”
Tiếp đó, tay siết nhẹ eo , cúi xuống, cắn khẽ và thì thầm: “Quay .”