Từ Nội Gián, Ta Trở Thành Ma Tôn - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:28:05
6.
Một tu sĩ nhập ma thì tiên sinh tâm ma.
Tâm ma chính là căn nguyên sức mạnh của tu ma, nhưng nếu khống chế thì thể sẽ tâm ma cắn nuốt.
Đại sư tỷ Thu Thời của Phương Nguyên cau mày suy tư hồi lâu.
Thu Thời: " tâm ma."
Ta mời đại diện Ma tộc - Hữu hộ pháp .
Hữu hộ pháp: "Tâm ma chính là thứ mà ngươi sợ nhất và nhớ nhất trong cuộc đời, trong quá khứ, thứ gì ngươi thể chấp nhận ?"
Thu Thời suy nghĩ: "Luôn cảm giác cả tông môn đều là đồ đần độn thì coi là gì?"
Hữu hộ pháp: "Coi như tư chất của ngươi thấp kém."
Thu Thời: "..."
Thu Thời mím môi: "Xin , quá khứ của quá thuận buồm xuôi gió, thật thứ gì thể chấp nhận ."
Hữu hộ pháp âm trầm nàng , giọng điệu đanh thép: "Ngươi xứng tu ma."
Thu Thời: "..."
Ta xong liền đề xuất một ý khác.
Ta: "Có thể nuôi tâm ma ?"
Ngọc Đỉnh chân nhân tỏ hứng thú: "Tiểu đồ , phương pháp quỷ gì , thử?"
Ta: "Nếu kiểm soát phóng đại một mà bản cảm thấy khó chịu lên, thể dưỡng thành tâm ma ? Thí dụ nhé, chắc chắn nàng cảm thấy sư phụ nàng là một h/èn hạ, phóng đại vô hạn ý niệm đó, khi dưỡng thành tâm ma còn thể dùng ý niệm của bản để quyết định độ mạnh yếu của nó.”
Thu Thời hiểu , nhập ma ngay tại chỗ.
Có ít tử ở đây cũng lựa chọn nhập ma để sống sót, phương pháp kiểm soát giúp duy trì lý trí, thậm chí còn dùng phương pháp để đột phá cảnh giới, ở đây ai cũng tư chất xuất chúng, Hữu hộ pháp hài lòng gật gù liên tục.
Ma giới thêm một đám mới.
Mọi cơ hội tái sinh, cần kéo dài tàn ở đây nữa, bọn họ quyết định cùng ngoài tìm đám già mà khốn nạn tính sổ.
Tập hợp đội ngũ xong, xoay đầu về phía Ngọc Đỉnh chân nhân: "Sư phụ, trở về với , chúng cùng đánh bẹp lão già !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tu-noi-gian-ta-tro-thanh-ma-ton/chuong-6.html.]
Ngọc Đỉnh chân nhân lắc đầu: "Tiểu đồ , ".
Ta: "Người cũng tu ma ."
Ngọc Đỉnh chân nhân ngoắc tay gọi qua, xoa đầu .
Giọng ông tràn đầy hoài niệm: "Lúc khi mang ngươi về núi Huyền Cơ, ngươi vẫn còn là một đứa trẻ, chịu ít khổ vì thể bán ma, nhưng ngươi chịu chỉ trích, tình nguyện khúc gỗ mục còn hơn tu ma. Bây giờ cho ngươi, nhất định phân biệt tu tiên tu ma, sức mạnh mới là vốn liếng để chuyện, khi ngoài, theo ý là .
Năm đó đánh với sư một trận, đánh lén nội đan của thương nặng, rút linh căn của , khi đang hấp hối thì bí cảnh kéo , từ đó bí mật của phong ấn trận năm tông môn, nhưng cũng vì thế mà thể chôn vùi, hiện tại thứ đang chuyện với ngươi chẳng qua là thần niệm lưu mà thôi."
Ngọc Đỉnh chân nhân thấp giọng : "Vốn lưu thần niệm để tìm truyền thừa, ngờ gặp đồ của , xem như niềm vui ngoài ý ."
Mắt chua xót, nhưng cũng đó là lựa chọn cuối cùng của ông.
Thế là, gọi một tiếng sư tôn cuối cùng.
Ngọc Đỉnh chân nhân truyền tất cả linh lực của bản thể mà hề giữ chút gì.
Ánh mắt ông hòa ái, nữa tự xưng là vi sư.
"Vi sư hy vọng ngươi... vui vẻ là ."
Nói xong, ông nhắm mắt .
Tất cả các tử ở đây đều nhờ ông nên mới thể chống đỡ đến giờ, tiểu cô nương tâm lý yếu ớt đều thút thít tại chỗ.
Ta cũng kiềm nghẹn ngào: "Sư phụ, ch/ết..."
Ngọc Đỉnh chân nhân mở mắt , giật b.ắ.n .
Tia Nắng Sau Mưa
Ta: "Sư tôn?"
Giọng ông lười biếng: "Khóc cái gì? Ta cũng sẽ ch/ết, chỉ là mệt nên mới nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc, nhắm mắt thấy tiếng /tang của ngươi."
Ta: "?"
Ta: "Người c.h.ế.t còn đến cảm động như gì?"
Ngọc Đỉnh chân nhân: "Bầu khí như vầy thêm vài câu cảm động thì ."
Ta: "..."
Đồ thần kinh.