TÚ NƯƠNG - 8
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:44:30
18
Sau khi thương lượng xong, Chu Sở Chi và Lâm Nguyệt bỏ bạc lớn, mua nhiều lương thực vận chuyển đến vùng thiên tai. Chỉ là, những lương thực đều khóa trong kho, lập tức mang . Dù gì thì việc cứu tế cũng cần một xuất đầu lộ diện.
Lâm Nguyệt ở nhà đổi sang một bộ váy lụa đơn giản, chỉ cài hai cây trâm màu sắc trang nhã chuẩn đích phát cháo.
"Nguyệt nhi, cùng cô nhé."
Thấy nàng dường như chút do dự, lập tức đặt tay lên bụng.
"Đứa trẻ vô duyên với cõi trần, thêm chút việc thiện cũng coi như tích âm đức nó, để kiếp thể đầu thai một gia đình phú quý."
Lời thốt , dù Lâm Nguyệt từ chối cũng nên lời. Ta một bộ váy lụa tương tự nàng, cố tình dùng mạng che mặt để ai rõ dung mạo.
Chỉ là khi rời , Lâm Xu khí thế hùng hổ chạy đến, nha trong viện của Lâm Nguyệt bắt nạt An An, đòi nàng đưa một lời giải thích. Xảy chuyện hoang đường như , Lâm Nguyệt đương nhiên nàng cố tình kiếm cớ. Lâm Xu sự chuẩn từ , trực tiếp dẫn vây chặt lấy nàng trong viện.
Vùng thiên tai ở phía Đông thành sắp xếp xong từ sớm, giờ phát cháo cũng đến, mà nàng chặn , thể rời . Nàng chỉ thể hướng ánh mắt cầu cứu về phía .
"Nhờ cô , Nhu Nương."
Dứt lời, nàng giúp đeo mạng che mặt, chắc chắn che kín dung mạo: "Cô là nữ tử, nếu tùy tiện xuất đầu lộ diện, dù việc thiện cũng khó tránh khỏi điều tiếng, nhất định đừng để khác thấy rõ mặt của cô."
Từng lời từng chữ như đang quan tâm . Thực chất chỉ là che kín diện mạo. Dù và nàng dáng tương đồng, về nàng tìm cách thế, công lao cũng đều thuộc về nàng.
Tính toán thật khéo.
Ta cũng chiều theo ý nàng, liên tục gật đầu. Sau đó, sự hộ tống của nha , đến vùng thiên tai phát cháo. Chu Sở Chi vốn hứa sẽ cùng cũng đến . Bởi vì trong cung truyền tin tức. Nhị hoàng tử Chu Thượng Chi lấy lý do cầu phúc, xin thánh thượng hạ chỉ, lệnh cho tất cả hoàng tử ở Phật đường trong cung, ăn chay niệm Phật nửa tháng, cầu nguyện cho bách tính trong thiên hạ.
Có thánh chỉ, Chu Sở Chi tất nhiên thể khỏi cung.
Còn Lâm Nguyệt, kẻ vốn dĩ thần quỷ tráo đổi phận với , ngay ngày đầu tiên Lâm Xu đẩy xuống hồ.
Thời tiết vốn giá rét. Dù đám hạ nhân cứu vớt kịp thời, nhưng trời lạnh thế , rơi xuống nước, phát sốt là điều thể nào tránh khỏi. Nàng thậm chí xuống giường nổi. Vậy nên, chỉ thể tiếp tục nàng phát cháo.
Bận rộn suốt một ngày. Buổi tối khi dùng cơm, lặng lẽ tránh ánh mắt của mà tìm Lâm Xu. Lúc vì chuyện đẩy Lâm Nguyệt xuống nước mà nàng thừa tướng đại nhân cấm túc trong phòng. Nói là cấm túc, nhưng vẫn thể tự do trong viện, bên cạnh luôn trái cây tươi ngon, còn nha xoa bóp bả vai.
Nhìn dáng vẻ phạt chút nào.
"Ban đầu còn lo ngươi vì mà phạt, định đến xem ngươi thế nào, giờ xem là nghĩ nhiều ."
Ta cũng chẳng khách khí. Trực tiếp đưa tay lấy một trái nho, tỉ mỉ lột vỏ bỏ miệng.
Ngọt lịm.
"Chỉ cần thể lật đổ ả tiện nhân đó, khiến cả đời của ả cũng thể gượng dậy, chịu một chút trừng phạt thì ?"
Lâm Xu dậy thẳng đến mặt , bốn mắt .
"Nhu Nương, đừng quên ước định giữa và ngươi. Ta sẽ dốc hết sức giúp ngươi, nhưng ngươi nhất định để báo thù cho An An!"
Ta gật đầu.
"Tuyệt đối quên!"
19.
Ta liên tiếp đến đó suốt nửa tháng. Dù ngày nào cũng che mặt nhưng khi phát cháo, vẫn trò chuyện đôi ba câu với các nạn dân. Họ đều nghĩ là một tiểu thư yếu ớt, khi phát cháo cẩn thận xước tay, ai nấy đều nhao nhao bảo mau nghỉ ngơi.
thể nghỉ ngơi ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tu-nuong-gmny/8.html.]
Những mắt thực sự đáng thương, mà việc đang lúc chỉ là báo thù, mà cũng thực sự giúp bọn họ. Thấy chẳng màng đến vết thương, vẫn kiên trì phát cháo, ít nạn dân rưng rưng nước mắt, danh tiếng của cũng dần lan rộng.
Chỉ là, vì luôn che mặt nên chẳng ai thực sự là ai. Mắt thấy Lâm Nguyệt khỏi bệnh, nàng lập tức chờ nổi mà bộ quần áo mặc mấy ngày , ngay cả kiểu búi tóc cũng chải giống y hệt.
Ban đầu, nàng vốn để theo cùng, liền cố ý một bộ y phục rực rỡ hơn, khác biệt với dáng vẻ đó của . Lúc Lâm Nguyệt mới gật đầu đồng ý.
Mà trong cung, Chu Sở Chi cuối cùng cũng rời khỏi Phật tự. Không chậm trễ một khắc nào, hai họ lập tức chạy đến khu vực thiên tai hội ngộ, mượn cơ hội để đánh bóng danh tiếng, tranh thủ thu phục lòng dân.
Ta vết thương mu bàn tay , nở một nụ rạng rỡ.
Bắt chước ư?
Chỉ là, thực sự thể giống ?
Lâm Nguyệt bắt đầu phát cháo, chỉ là vì đây là đầu tiên chuyện , dường như nàng vẫn còn khá lóng ngóng. Lại thêm sợ bại lộ, nên dám trò chuyện nhiều với nạn dân.
Cứ thế phát cháo chừng nửa canh giờ, Lâm Nguyệt liếc mắt Chu Sở Chi, hai tâm ý tương thông, trong một khoảnh khắc như vô tình mà hữu ý, Chu Sở Chi liền vén tấm khăn che mặt của Lâm Nguyệt lên.
Người trộn trong đám nạn dân vốn sắp xếp từ , lập tức bày vẻ mặt kinh ngạc như nhận , cất giọng hô lớn, nàng chính là Tam tiểu thư Lâm Nguyệt của phủ Thừa tướng.
Một thiên kim phủ Thừa tướng cao quý như , trong thời tiết rét buốt vẫn kiên trì chinh cứu tế nạn dân, quả nhiên khiến xúc động thôi, lòng dân cũng vì thế mà nghiêng về nàng . Còn chỉ một bên, ánh mắt ngừng về phía xa.
Cho đến khi thấy thiếu niên bạch y nọ, khẽ gật đầu với , lúc mới , “hoàng tước tại hậu”*.
(*黄雀在后 – Ý chỉ khi một đang săn chim sẻ mà khác đang rình rập phía .)
Ta Lâm Nguyệt nạn dân vây quanh, vô cùng cảm kích, chỉ thiếu điều quỳ xuống bái tạ nàng ngay tại chỗ. Dường như Lâm Nguyệt cũng hưởng thụ khoảnh khắc , khóe môi ngừng cong lên. những lời cảm kích nhanh chóng một câu nghi vấn át .
“Không đúng! Trước đó cô nương phát cháo cho chúng thương ở tay, những ngày lạnh đến nứt nẻ. tay của Lâm tiểu thư trắng nõn như , thể là cứu tế chúng chứ?”
Có cất tiếng nghi hoặc đầu tiên.
Lập tức kẻ tiếp lời, tình thế nhanh chóng xoay chuyển. Chu Sở Chi thấy , định bước tới Nhị hoàng tử Chu Thượng Chi cưỡi ngựa đến chặn .
“Tam , chẳng hôn ước với đích nữ của Lâm gia là Lâm Xu ? Tốt nhất đừng dính dáng gì đến chuyện , nếu lỡ dở Lâm đại tiểu thư, phụ hoàng mà , chắc chắn sẽ nổi giận.”
Chu Thượng Chi xong, dứt khoát ngăn mặt Chu Sở Chi.
Lâm Nguyệt một đám vây quanh, ít kẻ nắm lấy tay nàng để xem xét cho rõ. Lúc , tinh mắt phát hiện điều bất thường tay , hình dáng đặc trưng, lập tức nhận ngay lập tức.
Ta vội vàng xua tay: “Các hiểu lầm , .”
Lời thốt , những lão thái thái thường ngày vẫn chuyện trò với lập tức xông tới.
“Đây mới là Bồ Tát sống!”
“ , cô nương mới là suốt nửa tháng qua ngày ngày kiên trì phát cháo cho chúng .”
“Nếu là nàng , thì tại Lâm tiểu thư tranh công lao?”
“Tất nhiên là cướp danh tiếng của khác …”