TỬ THẦN CHẠY KPI - CHƯƠNG 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:43:48
Không thể nhịn nữa, hất thẳng cốc cà phê mặt , rửa sạch cái miệng bẩn thỉu .
Hất xong, kéo Diêm Sắc bỏ một cách bá đạo.
"Dật Sinh tỷ tỷ, Đại học Nam Kinh phong tỏa vì dịch bệnh, em chỗ ở."
sững sờ, Tử Thần cũng học đại học ?
"Cha em nước mạnh chú trọng giáo dục, nâng cao trình độ văn hóa của Địa Ngục là nhiệm vụ hàng đầu."
: "Cha cũng tư tưởng đấy."
sống một , một phòng trống cho ở, với Tử Thần, thiệt .
Buổi tối, đang ngủ say, mơ màng cảm thấy phòng .
Toàn lập tức cảnh giác, hít sâu một , thể hành động thiếu suy nghĩ, lỡ là sát thủ thì ?
giả vờ ngủ, xem tên trộm định gì.
Lờ mờ, cảm thấy một sợi dây quấn quanh cổ tay .
Đến lúc .
bật dậy như cá chép lộn , tóm lấy tay tên trộm, giật mạnh, khóa c.h.ặ.t t.a.y chân.
Hắn đề phòng , cứ thế đè xuống giường.
Dưới ánh trăng, rõ , là Diêm Sắc.
Lông mi dài và rậm, đôi mắt trong veo sáng long lanh, một trai trai môi đỏ răng trắng đè , khiến con nai trong lòng im 30 năm bỗng nhiên đ.â.m sầm tường.
Hơi thở quấn quýt, bầu khí ái lan tỏa khắp căn phòng.
chợt nhớ đến hành động của , giơ tay cổ tay, cổ tay chẳng gì cả.
nghiêm mặt hỏi : "Diêm Sắc, định buộc gì tay đấy?"
Hắn đầu , đỏ mặt , dám .
Chắc chắn vấn đề!
3.
Kể từ chuyện đêm hôm đó, thấy Diêm Sắc càng ngày càng trai, thế ?
Chẳng lẽ là vẻ trai của rung động? Không lý nào, đây khi hot boy khoa theo đuổi , cũng mê vì sắc .
Thật kỳ lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tu-than-chay-kpi/chuong-2.html.]
Khoảng thời gian , Diêm Sắc và cũng , cả hai đều đang nỗ lực vì thành tích của trong bệnh viện.
cứu , câu hồn.
Tuy nhiên, kể từ khi bạn với , thành tích của Tiểu Sắc sự tiến bộ rõ rệt.
Bởi vì mỗi tối đều tiết lộ cho lịch phẫu thuật của ngày hôm , cho mức độ nguy hiểm của từng ca mổ, sự hướng dẫn của , học cách canh me hiệu quả, thành tích tăng vùn vụt.
Đừng nghĩ là vì ham mê sắc của , là phụ nữ nông cạn.
cũng là bụng, việc đối xử với quả thực mục đích khác.
một bệnh nhân tên là Tiểu Nguyệt Lượng. Cô bé ngây thơ, đáng yêu và hiểu chuyện, nhưng vì bệnh tật mà cha ruột bỏ rơi.
May mắn , cô bé một cha nuôi bụng và dịu dàng là An Triệt.
An Triệt xuất nghèo khó, vất vả lắm mới thoát khỏi vùng núi xa xôi để trở thành giáo viên ở thành phố lớn, nhưng vì Tiểu Nguyệt Lượng mà trở nên nghèo túng.
Dù , bao giờ ý định từ bỏ Tiểu Nguyệt Lượng.
là bác sĩ điều trị chính của Tiểu Nguyệt Lượng, bệnh tình của cô bé nghiêm trọng.
lo rằng nếu ngày bệnh tình của cô bé trở nên quá nặng, liệu cô bé cầu xin Tử thần cho thêm thời gian .
thăm khám như thường lệ, thấy cô bé đang dỗi bố, chịu ăn cơm, bĩu môi mặt chỗ khác.
An Triệt dịu dàng dỗ dành cô bé, nhưng cô bé vẫn chịu ăn.
bước phòng bệnh, khoanh tay, hung dữ với An Triệt: "Anh chăm sóc Tiểu Nguyệt Lượng kiểu gì ? Sao con bé gầy thế? Anh mà cho con bé ăn cơm tử tế thì sẽ để ý đến nữa."
An Triệt lập tức hiểu ý, cúi đầu rầu rĩ : "Đều tại , thể để Tiểu Nguyệt Lượng lớn lên khỏe mạnh, haiz."
Thấy , Tiểu Nguyệt Lượng vội vàng bưng bát lên, ăn ngấu nghiến, ăn lấy lòng : "Chị ơi, em ăn ngoan mà, chị xem!"
Đôi mắt cô bé sáng long lanh.
mỉm , xoa đầu cô bé.
Thấy , cô bé cũng thoải mái hơn, nắm tay : "Chị ơi, nếu mỗi ngày em đều ăn ngoan thì chị thể em ?"
Cô nhóc , nhỏ mà lắm trò, cứ gán ghép và An Triệt.
thấu tâm tư của cô bé, mỉm dịu dàng với cô bé: "Vậy thì đợi Tiểu Nguyệt Lượng xuất viện, đợi em khỏi bệnh tính, ?"
Cô bé vui mừng khôn xiết, nhất định móc ngoéo với , An Triệt bên cạnh đỏ mặt tía tai.