TỬ THẦN CHẠY KPI - CHƯƠNG 5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:43:52
Cậu vẻ tủi vô cùng, mặt đầy bi phẫn, thẳng thừng cởi áo .
Cái ... cái mà mất phí xem ?
Cánh tay rắn chắc, lồng n.g.ự.c nở nang, eo thon gọn, từng đường nét đều hảo. Làn da trần ánh đèn phản chiếu ánh sáng màu , khuyết điểm duy nhất là cánh tay và bụng chi chít vết bầm tím và vết xước.
Ừm, đúng là đánh thảm thật.
Xem em việc, khi chuyện là xông pha thật.
Thân hình cũng thật tuyệt, đúng chuẩn "mặc đồ thì gầy, cởi đồ thì thịt".
"Nhanh, lau m.á.u mũi của chị ." Diêm Sắc đưa cho một tờ khăn giấy với vẻ mặt đùa cợt.
Cái quỷ gì? Nhìn body bán nude mà cũng chảy m.á.u mũi ?
vội vàng nhận lấy khăn giấy lau, một cái, chẳng gì cả.
Tên khốn lừa .
giơ tay định đánh , nhưng tay nắm lấy, một lực mạnh kéo , cả ngã lòng .
Hơi thở ấm áp của phả cổ , bầu khí vô cùng mờ ám.
"Chị ơi, em thực sự đánh đau lắm ." Cậu dụi dụi cổ , giọng khàn khàn, nũng nịu nũng
Cái ... em mềm mại thế , ai chịu nổi?
nuốt nước bọt, tim đập nhanh hơn.
Khoan , em trai, mà là một con ma bốn vạn tuổi. Nghĩ , con nai nhỏ trong lòng lập tức ngừng chạy.
đẩy một chút, nghiêm túc : "Diêm Sắc, cảm ơn ."
Ngập ngừng một chút, nghiêm nghị : " đây là lý do ôm , chúng vẫn đến mức thể ôm ấp ."
Đôi lông mày đẽ của hiện lên ý nhàn nhạt: "Ôm vợ thì cần lý do gì?"
Phát ngôn lưu manh, cạn lời: "Ai là vợ ?"
"Chị là con dâu em chấm , chị chạy thoát . Chẳng lẽ chị vẫn yêu em ?"
Câu hỏi bất ngờ khiến giật , đây là cái quần què gì ?
Chậc, nhưng nếu , chi bằng thừa thắng xông lên.
hề hề : "Vậy chúng thiết như , bệnh nhân của thể canh chừng hết ?"
Cậu suy nghĩ một hồi, : "Được thì , nhưng bé Tiểu Nguyệt Lượng thì em canh."
Tại ? Con bé gì đắc tội ?
"Con bé chị nó!"
lau mồ hôi: "Không , con bé còn nhỏ, suy nghĩ đó ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tu-than-chay-kpi/chuong-5.html.]
"Vậy chị , nước lừa nước ."
Hại, cái còn đơn giản, lập tức đảm bảo: "Người cùng nước lừa đồng bào."
OK, thỏa thuận đạt thành.
Diêm Sắc hài lòng gật đầu, thầm.
Hihi, dù cũng , lừa chính là con ma nhà .
Đang mừng thầm thì bắt gặp ánh mắt của , chắc là thấy vui vẻ nên cũng thoải mái hơn nhiều.
Chúng , khí trở nên vui vẻ lạ thường.
"Cái đó... em thể hôn chị một cái ?"
Tốt lắm, bầu khí bỗng chốc trở nên ngượng ngùng.
tên hề nhận , chỉ thấy mặt càng lúc càng gần . Đôi mắt trong veo của ánh lên vẻ say mê, tim lỡ một nhịp.
Hu hu, ơi, trai quá.
Đôi môi của gần trong gang tấc, mắt thấy nụ hôn đầu giữ gìn ba mươi năm sắp sửa trao , vội vàng nhắm mắt để cảm nhận.
Đing lính linh, tiếng chuông điện thoại réo rắt cắt ngang chúng , cơ thể cứng đờ.
Điện thoại bệnh viện, Tiểu Nguyệt Lượng nguy kịch.
điện thoại mặc áo khoác, chuẩn bệnh viện.
Diêm Sắc vẫn lẽo đẽo theo lên xe, một mực đảm bảo tuyệt đối sẽ phòng bệnh và phòng mổ, chỉ là ở bên cạnh nhiều hơn.
cũng thời gian để ý đến , suốt dọc đường lo lắng, lái xe canh chừng tốc độ.
Không ngờ chỉ còn hai cây nữa là đến bệnh viện, phía tắc đường do tai nạn giao thông.
liên tục chuyển làn, chen lấn đủ kiểu.
Bên cạnh một chiếc xe, cố gắng chen ngang mấy .
"Haiz, phiền phức quá, ghét nhất hai loại ."
Tiểu Sắc tò mò: "Hai loại nào?"
"Chen ngang và cho chen ngang."
Tiểu Sắc im lặng.
"Cậu lái xe ? Xe cho , tự tìm cách qua đó."
Tiểu Sắc suy nghĩ một lát : "Em lái xe, nhưng em chèo thuyền."
im lặng, chèo thuyền thì tác dụng gì?
"Em chèo thuyền thì thể chở linh hồn qua sông Vong Xuyên để đầu thai chuyển thế."