Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Từ Thanh Xuân Đến Bên Nhau - Ngoại truyện

Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:33:21

Trung Học

Mùa hè, tiếng ve sầu râm ran ngoài cửa sổ. Tưởng Hà Nghi ngáp một cái, ngẩng đầu lên với vẻ mặt bực bội. Anh luôn trở nên cáu kỉnh khi đánh thức mà ngủ đủ giấc.

"Đại ca, ngủ ?" Đại Tùng nghiêng đầu hỏi, ánh mắt nhanh chóng lướt qua màn hình điện thoại.

Tưởng Hà Nghi mím môi, nhíu mày, khẽ hừ một tiếng.

"Tiết chúng ngoài chơi nhé."

"Được thôi."

Hầu hết trong lớp vẫn còn ngủ trưa. Tưởng Hà Nghi lấy điện thoại xem vài đoạn video ngắn nhưng vẫn cảm thấy chán. Đột nhiên, tiếng bước chân hòa cùng giọng trong trẻo của một cô gái vang lên từ xa.

"Chúng nhầm đường ? Đây lớp của chúng !"

"Chết thật, đúng là như ..." Giọng dần nhỏ , bước chân cũng khẽ khàng hơn. "Lớp chúng ... bọn họ đều đang ngủ ?"

"Cậu thật tuyệt vời, đến lớp học cũng tìm thấy!"

"Đi mau ..."

"Đồ ngốc, thật mất mặt quá !"

"Đừng nữa, thôi!" Lâm Bác Bác vẫy tay, nhanh chóng chạy qua hành lang.

Cô gái lướt ngang qua cửa sổ lớp , mái tóc dài tung bay trong gió, làn da trắng mịn, nụ dịu dàng với đôi lúm đồng tiền sâu hoắm. Tưởng Hà Nghi khẽ sững . Nụ ... quen thuộc đến thế, như thể một bạn cũ từ thuở thơ ấu, xa lạ, quen.

"Đại ca, định ngoài chơi ? Sao xuống lầu một thế ?" Đại Tùng theo , vẻ mặt nghi hoặc. Bỗng như chợt nhận điều gì, nheo mắt, lén lút hỏi: "Có hôm nay học sinh mới nhập học nên định xem đàn em ?"

Tưởng Hà Nghi nhạt: "Được thôi, tìm một nữ sinh khối ."

"Cái gì thế ? Thật hả?"

Họ ngang qua vài lớp học. Những ánh mắt tò mò của các nữ sinh nhanh chóng dõi theo bóng dáng của Tưởng Hà Nghi.

"Ôi trời! Nhìn đàn kìa! Anh mặc đồng phục trung học năm hai kìa! Đẹp trai quá!"

" ! ! Anh là Tưởng Hà Nghi, thủ lĩnh của trường đấy!"

"Aaa! thực sự xin thông tin liên lạc của ..."

Sau một hồi tìm kiếm, cuối cùng, Tưởng Hà Nghi cũng thấy cô gái ban nãy ở hành lang. Trên tay cô ôm chồng sách cao, bên còn đặt hai bộ đồng phục học sinh. Có lẽ vì mang quá nhiều đồ nên bước chân cô loạng choạng, trông vẻ mệt mỏi.

Anh cong môi , lấy một chiếc khẩu trang từ túi đeo , che kín khuôn mặt, chỉ để lộ đôi mắt hạnh nhân sáng ngời.

"Em học lớp nào? Để giúp một tay."

Lâm Bác Bác dừng bước. Hôm nay cô chạy chạy quá nhiều , thật sự mệt, nên cũng chẳng đối diện, chỉ gật đầu ngọt ngào: "Cảm ơn ạ!"

Tưởng Hà Nghi nhận lấy chồng sách, còn cô thì theo điện thoại. Anh vô thức liếc phù hiệu trường cùng của chồng sách.

Tên: Lâm Bác Bác.

Hồi Ức:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tu-thanh-xuan-den-ben-nhau/ngoai-truyen.html.]

"Này, là Lâm Bác Bác, còn tên gì?"

"Tiểu Tưởng."

"Này, chào nhé, Tiểu Thưởng, đến chơi với !"

Cậu bé do dự vài giây, nắm lấy bàn tay cô đưa .

"Ừm."

Sau Khi Kết Hôn

"Tưởng Hà Nghi, sữa bột pha xong ?"

Lâm Bác Bác bế đứa bé đang lòng, nhẹ nhàng dỗ dành: "Ngoan nào, đừng ."

"Xong . Nhiệt độ ." Anh đưa bình sữa cho cô.

Cô nhận lấy, nhẹ nhàng đút cho đứa bé. Ngay lập tức, nó ngoan ngoãn mút sữa, đôi mắt nhỏ híp đầy thỏa mãn.

Nhìn gương mặt mệt mỏi và buồn ngủ của vợ, Tưởng Hà Nghi khỏi xót xa: "Nếu em tin tưởng bảo mẫu, là để chúng chăm sóc Tiểu Vi . Bà thương cháu lắm, còn em thì ngủ ngon giấc suốt mấy ngày nay ."

Lâm Bác Bác khẽ, ánh mắt dịu dàng con trai. "Chờ Tiểu Vi lớn một chút, em sẽ gửi bé về nhà . Bây giờ nó còn nhỏ quá, sẽ phiền bà mất."

Tưởng Hà Nghi vòng tay ôm cô từ phía , tựa đầu lên vai cô, giọng chút uất ức: "Còn thì ? Em chỉ nhắc đến con trai thôi. Em quên mất ?"

Cô liếc đầy thích thú: "Anh cũng là trẻ con ?"

Anh nhướng mày: " cũng là chồng của em mà."

Lâm Bác Bác bật : "Chúng con ..."

"Dù thế nào nữa, với , em mãi mãi chỉ là cô bé ngày ."

Cô khẽ thở dài, đặt Tiểu Vi nôi, vươn vai ngáp dài: "Thôi ngủ , mai còn . Em buồn ngủ quá."

Tưởng Hà Nghi ôm lấy cô, cằm tựa đỉnh đầu, giọng thì thầm: "Lật , hôn một cái khi ngủ."

Cô đẩy nhẹ , lẩm bẩm: "Ngủ thế thoải mái hơn..."

Nụ môi lập tức chùng xuống. Anh nghiêng , kéo cô sát : "Lâm Bác Bác, chiều chuộng em quá ? Bây giờ ngay cả một nụ hôn cũng ?"

"Em... em mà..."

"Vậy hôn ."

"Tiểu Vi đang ngủ mà..."

Anh nhếch môi , chẳng đợi cô hết câu mà cúi xuống hôn cô thật sâu. Một nụ hôn trừng phạt nhưng vẫn ngập tràn dịu dàng.

Hơi thở dần trở nên dồn dập. Ghé sát tai cô, giọng trầm thấp: "Khẽ thôi, đừng phiền con."

Lâm Bác Bác đỏ mặt, lúng túng giãy giụa: "Anh... đang trò lưu manh đấy!"

Tưởng Hà Nghi khẽ: "Hư hỏng với vợ thì gì sai chứ?" Anh nhẹ nhàng ôm chặt lấy cô, thở nóng rực: "Ngoan nào, chúng sinh thêm một bé gái nữa nhé?"

"Tưởng Hà Nghi!!!"

Loading...