Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Tựa Như Kinh Hồng Thoáng Qua - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:41:53

Ta được Thanh Nghiên nhặt về Vân triều.

Lúc đó,   thoát khỏi sự kiểm soát của mẫu hậu, cả như một bóng ma lẩn khuất trong cát vàng, vô cùng buồn chán.

Còn xe ngựa của nhà Thanh Nghiên thì bọn sa tặc cướp bóc sạch sẽ, rõ ràng nàng  cũng thể lo cho bản , nhưng vẫn đưa , một người được coi là cùng cảnh ngộ cùng.

Ta sẽ mãi nhớ ngày hôm đó, nàng  lưng về phía ánh sáng mặt trời chói chang, đưa tay về phía .

Nàng : "Ngươi tên là Tinh Hành à, đúng là một cái tên êm tai, ngươi theo về nhà nhé?"

Ta nụ rạng rỡ của nàng , bất giác gật đầu đồng ý.

Ngày hôm đó là một ngày đặc biệt nhất trong cuộc đời , cuộc đời vốn chỉ c.h.é.m g.i.ế.c và m.á.u tanh, đầu tiên thêm những sắc màu tươi sáng khác.

Thanh Nghiên nắm lấy tay , truyền cho ấm dịu dàng.

Nàng với rằng đừng sợ, từ nay về gia đình .

giờ đây, Thanh Nghiên chết. 

Thi thể nàng vớt lên từ sông, cả ướt sũng đó.

Khuôn mặt từng hồng hào của nàng , giờ đây chỉ còn một màu xám xanh xao. 

Đôi mắt sáng ngời sẽ bao giờ mở nữa, cũng sẽ  bao giờ mỉm nữa.

Ta nghĩ, đó Thanh Nghiên. 

Thanh Nghiên chắc hẳn đến một nơi hơn .

, thấy những lời bàn tán của đám đông xung quanh.

"Thật là đáng đời, xí như mà cũng dám mơ tưởng quyến rũ Thế tử Vinh vương, từ chối nên hổ quá tự tử."

"Nghe chỉ Thế tử Vinh vương, mà những người theo đuổi huyện chủ Đoan Hoa nàng cũng quyến rũ, nhưng chẳng ai thèm để ý đến."

"Nghe cách đây lâu, nàng còn huyện chủ mất mặt ở bữa tiệc, vu khống bài thơ do huyện chủ sáng tác là của . Hừ, đúng là đáng đời."

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Giữa đám đông vang lên những lời mắng nhiếc, còn kẻ gây chuyện - huyện chủ Đoan Hoa - đang cùng ba kẻ theo đuổi cách đó xa, cao cao tại thượng xuống, như thể đang xem một trò .

Ta xoay , về phía kẻ đầu tiên mở miệng bôi nhọ Thanh Nghiên, mỉm : "ĐạI thẩm, bà nhầm , tiểu thư Thanh Nghiên hề câu dẫn ba vị đại nhân ."

Ta đội một chiếc mũ che mặt, chỉ lộ đôi mắt, nhưng chỉ với đôi mắt cũng đủ khiến mặt ngẩn một lúc, mới lên tiếng: "Cô nương, sự thật?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tua-nhu-kinh-hong-thoang-qua/chuong-1.html.]

"Ta đương nhiên ." Ta mỉm đáp, đầu ngón tay thon dài khẽ kéo mạng che mặt xuống, ngay đó, tấm mạng đen theo gió bay

Ta , ngẩng mặt lên, giữa những tiếng hít thở đầy kinh ngạc, chậm rãi : "Vì là nha của tiểu thư Thanh Nghiên, câu dẫn ba vị đại nhân , tiểu thư Thanh Nghiên."

Gió thổi bay những sợi tóc mai, ngẩng đầu, về phía ba kẻ đang ngây ngườI lầu, nở một nụ ngọt ngào: "Người câu dẫn ba vị đại nhân, là ."

Mọi chuyện bắt đầu từ bài thơ do Thanh Nghiên sáng tác.

Bài thơ về một cô nương giam cầm trong một gian nhỏ hẹp, khao khát thế giới bên ngoài, nhưng cuối cùng chỉ đối diện với những bức tường đỏ, mái ngói xanh, giãi bày nỗi lòng .

Không bằng cách nào, bài thơ đó xuất hiện trong tay huyện chủ Đoan Hoa, trở thành tác phẩm của nàng .

Bài thơ khiến nàng nhận lời khen ngợi.

Khi Thanh Nghiên lên tiếng đó là thơ của , huyện chủ Đoan Hoa còn kịp phản ứng, thì đám xung quanh nổi giận.

Họ nhạo Thanh Nghiên thậm tệ, nàng  xí nên mới nhiều chuyện lạ.

Họ còn mỉa mai nàng bệnh hoang tưởng, ảo tưởng những thứ của .

Ánh mắt của Thanh Nghiên trở nên u ám, nàng  tiếp tục tranh luận với họ nữa.

Ta , nàng  để ý đến vết bớt đỏ mặt .

Con thật nông cạn, chỉ vẻ bề ngoài mà đánh giá khác.

Họ chỉ thấy vết bớt ở đuôi lông mày của Thanh Nghiên, nhưng trong mắt , đó chẳng qua chỉ là một đoá sen đỏ nở rộ làn da trắng như tuyết của nàng  mà thôi.

Vì hình dáng bề ngoài, họ thừa nhận tài năng xuất chúng của Thanh Nghiên, càng rằng, tài nghệ múa của nàng  là vô song.

Vì họ cho phép nữ tử khuyết điểm về ngoại hình lên đài biểu diễn, nên những điệu múa của Thanh Nghiên chỉ dành riêng cho  mà thôi.

Suốt những năm qua, cùng Thanh Nghiên che mặt bằng mạng đen. 

Khi khác nhục mạ, Thanh Nghiên luôn cảm thấy ấm ức, còn thì hề để tâm.

Ta g.i.ế.c những kẻ đó, nhưng Thanh Nghiên nắm tay , chân thành : "Tinh Hành, hi vọng ngươi thể sống như một cô nương bình thường, sống thật vui vẻ."

Ta một cô nương bình thường là như thế nào, nhưng chắc chắn sẽ là một kẻ giết người.

, nhẫn nhịn.

những đó chịu buông tha, huyện chủ Đoan Hoa hận Thanh Nghiên dám vạch mặt nàng mặt .

, sự trả thù nhanh chóng ập đến.

Loading...