Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

TUẾ AN - 8

Cập nhật lúc: 2025-07-23 21:45:18

đó bảo bối! Ta xem bản mờ, là hội viên muối chọn cao quý đấy nhé.】

 

【Aaaa, nếu bảo bối hạnh phúc, sẽ rơi nước mắt cả bảo bối mất, hu hu hu, mười hai năm long đong trong hậu cung, bảo cuối cùng cũng trọn vẹn ...】

 

Không giống mấy thấy phụ đề bênh vực Thôi Nghiễn, thật lòng ơn những lời chúc phúc thiện ý .

 

sẽ mang theo những lời chúc , sống quãng đời còn bên Cảnh Ức.

 

Khác hẳn khung cảnh yên lành bên , qua dòng chữ màn hình, mới : Thôi Nghiễn hề cưới Khương Đường cửa.

 

Ngay khi đoàn rước dâu của khuất, ngựa, chơi một vố “ngọc trả triệu”, nguyên xi đem Khương Đường trả về Khương phủ.

 

Trước cổng Khương phủ, Khương Đường phát điên thật sự.

 

Nàng kéo áo Thôi Nghiễn, rít lên:

 

“Huynh điên ? Mỗi gặp ả tiện nhân là lòng liền bay loạn! Nếu quên ả, còn câu dẫn ?”

 

“Huynh tưởng ném về đây là xong ? Trong bụng thai một tháng đấy, đứa nhỏ tính đây?”

 

“Ta tin thiên hạ chốn phân xử, cùng lắm thì dâng sớ cung, để Đức phi nương nương chủ cho !”

 

Khương lão gia sĩ diện là thế, cháu gái trả về, ông tức đến mặt đỏ cổ tím. 

 

Nghe thêm chuyện Khương Đường cưới mang thai, thêm dân chúng xì xầm bên cạnh, ông hộc m.á.u, lăn đùng c.h.ế.t ngay tại chỗ!

 

Thế là hôn nhân chẳng thành, hóa đại cừu.

 

Khương gia đánh cả Thôi Nghiễn lẫn Khương Đường một trận, còn tuyên bố chuyện dừng ở đây.

 

Khương Đường thể về nhà , đành bám lấy Thôi Nghiễn về Thôi gia.

 

Thôi lão gia, khi chuyện, còn cho Thôi Nghiễn bước qua cửa, kế thất thêm dầu lửa, liền lôi đánh năm mươi trượng mặt bao .

 

Thôi Nghiễn khiêng về phủ trong tình trạng hấp hối.

 

Liên tiếp kích thích, Khương Đường lập tức m.á.u, cái thai trong bụng cũng giữ .

 

khi lo liệu hậu sự cho Khương lão gia, Khương gia thừa cơ chen chân triều, tìm cách chèn ép Thôi gia. 

 

Hai bên ăn miếng trả miếng, đấu đá đến nỗi triều đình cũng bận lòng.

 

12

 

Khi và Cảnh Ức chỉ về đất phong, Thôi Nghiễn mới dưỡng thương xong.

 

Hắn tập tễnh đến chặn đường :

 

“Tuế An, nàng thể với ! Nàng là của ! Chúng từng hẹn , khỏi cung liền thành !”

 

Mà tất cả chuyện Khương Đường đang cưỡi ngựa theo dõi bắt gặp ngay chính diện.

 

Nàng điên tiết thật sự.

 

Một roi quất mạnh lưng ngựa, xông thẳng về phía Thôi Nghiễn.

 

Hắn né kịp, ngựa giẫm thẳng lên , tiếng gào thảm thiết vang dội cả quan đạo.

 

Dòng chữ màn hình cũng bắt đầu lộ vẻ ghét bỏ:

 

【 Đã nết còn gây chuyện, giờ thấy Thôi Nghiễn và Khương Đường là lật trang ngay, ghê quá!】

 

【May mà nữ chính của lời ngày xưa, chứ ngày nào cũng kè kè bên hai kẻ điên , bảo bối nhà chịu nổi?】

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tue-an/8.html.]

【Các vô tâm thật đấy! Thôi Nghiễn gãy cả hai chân, cả đời dậy nổi, thế mà các còn bảo ghê tởm ?】

 

【Người thấy ghê thì mang về nhà nuôi ! Nói năng chẳng , dám, đáng ghê tởm thì ai mới đáng? Hắn khó bảo bảo nhà còn ít chắc?】

 

【Có sắp hết truyện ? Sao ngày càng rõ cốt truyện thế ?】

 

【Ta cũng thế... mà, dù nữa, nữ chính nhà hạnh phúc là đủ .】

 

【Tạm biệt nhé bảo bối của , sống hạnh phúc đấy.】

 

Ta âm thầm lời tạm biệt trong lòng với họ.

 

Chúc họ cũng sẽ gặp tình yêu và những điều mong trong cuộc sống.

O mai d.a.o Muoi

Năm thứ tám ở Tuyền Châu.

 

Kinh thành truyền đến tin khẩn, Thánh Thượng đến hồi cuối đời, triệu chúng về gấp.

 

Ta và Cảnh Ức , bắt đầu lề mề thu dọn hành lý.

 

Lúc thuyền ngự, nôn cả trăm mỗi ngày.

 

Người từ kinh thành đến giục liên tục, nhưng đang ốm nghén, thể kiềm chế thể, họ cũng dám ép sát.

 

Đến khi bọn lắc lư cập bến kinh thành, Thập nhất hoàng tử đăng cơ.

 

Đại hoàng tử mưu phản, xử trảm.

 

Nhị hoàng tử cất giấu long bào, đày đến thủ lăng.

 

Ta đến điện Thái hậu, điểm trán một cái:

 

“Con ... Thôi ! Theo Cảnh Ức về Tuyền Châu sơn thanh thủy tú, sống ngày lành của .”

 

Trong lúc chuyện trò cùng Thái hậu, mới : trong quãng thời gian và Cảnh Ức du ngoạn Tuyền Châu, bệnh chân của Thôi Nghiễn tái phát, qua đời giường bệnh từ ba năm .

 

Còn Khương Đường, là cung nữ đắc lực bên cạnh Đức phi, từng giúp Đại hoàng tử truyền nhiều tin tức.

 

Đến khi Đại hoàng tử sụp đổ, nàng sợ liên lụy đến Khương gia, nên tự sát.

 

Ta và Cảnh Ức ở Trình gia nửa tháng, thì mẫu bắt đầu đuổi khéo:

 

“Thân phận hai đứa quá nhạy cảm, kinh thành là nơi thế nào chứ? Có thể về thì đừng về. Chỉ cần bình an, ở chẳng giống ?”

 

【Dù vẫn thể thư mà!】

 

Ta hiểu nỗi lo của mẫu , cho dù luyến tiếc vạn phần, cũng đành lên thuyền Tuyền Châu.

 

May mà đại ca lén với , sắp xếp xong việc điều quan ở Tuyền Châu, chậm nhất là sang năm, cả nhà sẽ đến với chúng .

 

Thuyền theo sông xuôi về phương Nam, thỉnh thoảng còn giả bộ nôn mửa.

 

Cảnh Ức như điên:

 

“Nữ nhân mang thai nôn nghén buổi sáng là chuyện bình thường. Sau sẽ thôi, Tuế An, nàng cần thấy tội quá .”

 

Ta đ.ấ.m một cái tay .

 

Không sớm!

 

Giả nôn cũng là việc cực khổ đấy, ?

 

(Hết).

 

Loading...