Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Tuệ Tuệ Trường Ninh - 4

Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:54:28

5.

“Tuệ Tuệ, đây cùng .” Buổi tiệc tối mới bắt đầu, Tiêu Yến Hành mỉm kéo xuống bên cạnh .

Mặt cứng đờ, run rẩy ngừng, dám sắc mặt u ám của Trần Lạc Lạc.

Cũng hết cách, đích mẫu vì Cố Niệm Ninh mà u sầu suốt một năm qua đời. Phụ mất thê nữ, những năm đó u uất ở Bắc Cương, chẳng nghĩ thông điều gì, ở Bắc Địch ba năm, chỉ dựa miệng lưỡi khiến Bắc Địch cúi đầu xưng thần. Hiện tại là nữ nhi duy nhất của ông, Tiêu Yến Hành thể nể mặt ông vài phần.

“Nương nương gầy .” Phụ run run nâng chén hướng về phía .

“Cũng tàm tạm, cũng tàm tạm.” Nín nhịn hồi lâu, mới nặn một câu. Thật , gầy trơ xương chính là ông. Gió sương mười năm phương Bắc hằn rõ ông, mười năm gặp, ông già đến .

điều đó liên quan gì đến chứ? Gió tuyết mười năm phương Bắc nào mà chịu đựng. Nhờ ông “ban ơn”, giày vò ngừng trong cung , năm qua năm khác, thấy điểm dừng.

Ngươi , Thẩm Cửu Tư ở phương Bắc năm năm, giờ còn giống như trong ký ức của ? Tiếc là bao giờ gặp nữa.

Khóe mắt cay cay, vô thức về phía trưởng tẩu, năm nay yến tiệc gia đình, tỷ tỷ mang theo Ngọc Du.

“Đây là nhị nhi tử nhà Hoài An ?” Tiêu Yến Hành theo ánh mắt , lập tức nhận Ngọc Du.

“Tâu bệ hạ, đúng .” Trưởng tẩu dè dặt giấu Ngọc Du phía , lo lắng liếc một cái.

Trần Lạc Lạc nhếch môi : “Thiếp thấy, trông nó cũng khá giống Cố đại tiểu thư năm xưa đấy.”

Không khí chút ngưng trọng, liền : “Người xưa vẫn , cháu giống cô mà.”

“Lại đây cho trẫm một chút.” Tiêu Yến Hành để ý đến , ánh mắt dán chặt Ngọc Du. Tim thoáng chùng xuống.

“Năm nay bao nhiêu tuổi ?” Hắn nghiêm mặt hỏi Ngọc Du, ai đoán tâm trạng lúc .

“Tâu bệ hạ, Ngọc Du năm nay năm tuổi.” Ngọc Du chớp chớp đôi mắt to, bối rối Tiêu Yến Hành.

“Quả thật giống.” Ta gần Tiêu Yến Hành nhất, nên rõ câu cảm thán . Tim chợt thắt — xong .

“Thiếp thấy quả thực giống, Như phi tỷ tỷ và Cố tiểu công tử chẳng khác gì đúc từ một khuôn, đôi mắt đặc biệt giống, đều là mắt hạnh.” Một giọng lanh lảnh vang lên từ bên , lập tức ôm chầm lấy Ngọc Du lòng.

Thì là Vương Viện.

Ngồi đây ai chẳng tinh tường? Dáng vẻ Cố đại tiểu thư với cặp mắt phượng sớm in sâu trong tâm trí . Thành An Bá Phu nhân : “Phải đấy, cháu giống cô cũng đúng thôi, Cố tiểu công tử với Như phi giống như đúc .”

Câu dứt, cả bàn tiệc đều đồng tình hưởng ứng.

Tiêu Yến Hành thấy căng thẳng như thế, bỗng bật .

“Mắt Ngọc Du lắm, đáng thưởng. Hoàng cô phụ sẽ tặng cho con một món đồ chơi, chứ?” Tiêu Yến Hành tháo miếng ngọc bội đeo bên hông, đưa cho Ngọc Du. Trái tim treo lơ lửng của bỗng chốc buông xuống — đó là bùa bình an đeo nhiều năm. Bình an, bình an, ban cho Ngọc Du sự bình an.

Ngọc Du rụt rè , vội thúc giục: “Ngọc Du, mau nhận lấy, hoàng cô phụ thương con mà.”

Ngọc Du nhận ngọc bội, lon ton chạy về phía trưởng tẩu.

Lúc Tiêu Yến Hành mới sang một bên: “Ngươi là…”

“Tâu bệ hạ, là Vương Viện ở Lạc Hà cung.” Vương Viện dậy hành lễ.

Ta khẽ ghé tai nhỏ: “Muội của Vương Nhu.” Bất luận nàng mục đích gì, nhưng nàng che chở Ngọc Du, nên cảm ơn nàng .

Ánh mắt mắt lóe lên chút hiểu rõ, nhẹ nhàng đặt tay lên mu bàn tay : “Tài mạo song , đáng thưởng!”

Cuối cùng cũng chịu đựng đến lúc yến tiệc kết thúc, vội vàng rút tay khỏi “ma trảo” của Tiêu Yến Hành, viện cớ nhanh chóng rời .

“Hôm nay nên đưa Ngọc Du tới.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tue-tue-truong-ninh-ycnh/4.html.]

“Chẳng lẽ cứ để gặp ai ? Nhân lúc phụ lập công lớn , bệ hạ cũng dám quá đáng.”

Ta im lặng hồi lâu, trưởng cũng sai.

“Thôi , may mà bệ hạ vẫn còn chút tình nghĩa với , hai về .”

“Nếu gặp khó khăn gì trong cung, cứ thư cho . Dù vẫn là trưởng của .” Huynh trưởng cẩn trọng .

“Muội , cứ chăm sóc Linh An thật .” Ta mất kiên nhẫn cắt ngang lời . Trưởng tẩu liền tiếp lời: “Linh An vẫn , chỉ là nhắc đến thôi.”

Bình an là . Những gì thể , cũng chỉ là cầu mong Linh An bình an.

Ta xoa đầu Ngọc Du, chuẩn theo lối nhỏ trở cung.

“Ngọc Du, mau chào tạm biệt cô cô .” Trưởng tẩu ôm Ngọc Du từ bên cạnh .

Ngọc Du rụt rè .

Ánh mắt đầy hy vọng dần vụt tắt: “Thôi, đừng khó đứa trẻ, gặp cũng mấy năm , nhận cũng là chuyện bình thường. Hai mau về .”

“Đây chính là tiên nữ tỷ tỷ tặng con đồ chơi, quần áo và đồ ăn vặt mỗi ngày đó, con chẳng cứ đòi gặp tiên nữ tỷ tỷ mãi ?”

Trưởng tẩu lo lắng, xuống dỗ Ngọc Du: “Không con luôn gặp tiên nữ tỷ tỷ ? Nàng chính là tiên nữ tỷ tỷ đó.”

Ngọc Du vẫn còn do dự.

Hạt Dẻ Rang Đường

Ta mỉm , định bảo họ cứ , bỗng cảm thấy chân nặng xuống. Ta cứng , cúi đầu thì thấy tên nhóc Ngọc Du đang ôm lấy chân , thấy cúi đầu , nó liền nhe răng tươi rói: “Cô cô, cô cô, cô cô!”

“Cô cô!”

“Ừ.”

“Cô cô! Tiên nữ cô cô!”

Ta xổm xuống, ôm chặt lấy Ngọc Du, gọi một tiếng “cô cô”, liền đáp một tiếng.

Giống hệt như hơn mười năm , thiếu niên tựa ngoài cửa sổ, nụ rạng rỡ: “Tuệ Tuệ, Tuệ Ninh , ngoan của .”

Ta thẹn đến mức dám lên tiếng, thế là cứ gọi gọi ngừng.

“Tuệ Ninh , Tuệ Ninh, Tuệ Ninh, Tuệ Ninh, thê tử của .”

“Ai là thê tử của chứ.” Tim lỡ một nhịp, cuống cuồng đóng cửa sổ .

Huynh mặt dày bám chặt lấy khung cửa: “Muội ngoan, nhận ngọc bội của , đó là vật nhà để dành cho nàng dâu tương lai đấy, nuốt lời.”

“Ai thèm gả cho , mau !”

Huynh bật thành tiếng: “Tuệ Tuệ đừng giận mà, xem, bánh hoa quế tươi ngon mới .”

Ta lau khóe mắt, gỡ tay Ngọc Du : “Trong cung lắm thị phi, các nên ở lâu, mau đưa Ngọc Du về . Hôm nay gặp thằng bé một , mãn nguyện .”

“Nói gì chứ, Ngọc Du lớn còn trông chờ mối cho đấy, thể chỉ gặp một mà mãn nguyện .” Trưởng tẩu gượng , nắm c.h.ặ.t t.a.y .

“Ừ.” Ta dịu dàng đáp một tiếng. Với trưởng tẩu, luôn mang ơn.

Ta gả Đông cung thì trưởng tẩu cũng gả Cố gia. Đáng lẽ tẩu thể sớm hơn, nhưng nhà tang, giữ đạo hiếu ba năm.

Lúc bước chân Đông cung, đích mẫu và phụ đều theo tỷ tỷ đến Bắc Cương, nương thì mất sớm. Ta chẳng ai để tâm sự, là trưởng tẩu vẫn thường xuyên xin thẻ bài để cung thăm .

Chuyện của Ngọc Du, chỉ cần một sơ suất là mang tội tru di cả nhà, nhưng tỷ tỷ oán hối, cùng trưởng gánh vác, còn nuôi thằng bé khôn lớn thế .

Ánh mắt tẩu tẩu luôn đầy thương xót, cũng coi tẩu như tỷ tỷ ruột của .

Loading...