Tướng Quân Là Kẻ Si Tình - 6 + 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:41:34
6.
Những khác thấy Tạ Chinh đối xử với vô cùng , liền chạy đến mặt cha nương của gièm pha, rằng thê tử thì quên mất cha nương, chỉ dùng đồ cho , trong khi ngay cả một bộ quần áo tử tế cũng nỡ mua cho họ.
Hai ông bà hiền lành chất phác, khi đến với họ những lời đó, họ vẫn đang cặm cụi ruộng.
“Nên thế, nên thế, nàng là công chúa, cành vàng lá ngọc, dùng đồ là lẽ đương nhiên.”
“Làm ruộng thì cần gì mặc quần áo , nhỡ hỏng thì .”
“ thế, đúng thế.”
“ còn của tướng quân thì ? Dù gì nàng cũng là một cô nương, cũng cần dành dụm chút đồ cưới chứ?”
“Chuyện cần ngươi bận tâm. Ngươi là ai mà dám đến phủ tướng quân ly gián? Ngươi tưởng phủ tướng quân chúng ai ?!”
Tạ Oánh cầm roi lao đến, dọa kẻ gièm pha sợ đến mức hai chân mềm nhũn.
Nghe Tạ Oánh bắt giã kim hơn nửa tháng, đến nỗi cũng gầy một vòng.
Sau mới , thì Tạ Oánh bắt đầu buôn bán từ năm mười hai tuổi. Loại sáp thơm mà nhà nào cũng dùng chính là do nàng bán.
“Trời ơi, loại sáp thơm rẻ, ngờ là của tướng quân bán!”
“Nghe ban đầu nàng chỉ giúp đỡ nghèo, để nứt nẻ tay mặt mùa đông.”
“Lúc chiến tranh, họ còn quyên góp ít sáp thơm và bạc nữa!”
“Không hổ danh là của tướng quân, nhà họ đều thật lợi hại!”
Tạ Oánh thường ngày ăn mặc giản dị, nhưng nàng giàu. Để chứng minh rằng nàng cần Tạ Chinh dành dụm đồ cưới cho , nàng xếp một tòa nhà bằng vàng mặt .
“Nghe tẩu tẩu thích vàng, cầm mà chơi .”
Ta: “…”
Sau đó, tin truyền ngoài thế nào mà trở thành đối tượng khiến bao nữ tử trong kinh thành ngưỡng mộ.
Phải rằng, từ xưa đến nay, quan hệ giữa nàng dâu và nhà chồng luôn là một bài toán nan giải mà bất kỳ nữ nhân xuất giá nào cũng đối mặt. Ngay cả Cửu Công chúa – luôn tự hào cuộc hôn nhân nhất – cũng tránh khỏi chồng và em chồng khó. Một nhà chồng như đây quả thực là hiếm khó tìm.
“Thật ngờ ngũ tỷ là trong chúng cuộc hôn nhân nhất. Trước còn nghĩ nhà tướng quân thô kệch nữa cơ.”
“Nhà tướng quân đúng là chút thô kệch thật, nhưng ít quy củ. Không giống nhà chồng , phiền chết!”
“Hừ, thế thì , cả nhà là võ biền, sánh với phò mã của , nổi danh khắp kinh thành!”
Hạt Dẻ Rang Đường
Cửu Công chúa dùng giọng điệu khinh thường để che giấu sự cam lòng và đố kỵ trong mắt .
Nhờ sự nỗ lực ngừng của Cửu phò mã, hai họ cuối cùng cũng lành. Hiện tại, Cửu phò mã một chức quan trong triều, nhưng vẫn chứng minh thực lực của , liền đăng ký tham gia kỳ thi khoa cử năm nay. Chỉ còn bao lâu nữa là đến ngày thi .
Hắn rửa sạch nỗi nhục năm xưa, còn lớn tiếng tuyên bố rằng nhất định sẽ giành Trạng nguyên, để Cửu Công chúa trở thành Trạng nguyên phu nhân.
Hiện tại cũng chỉ mới hai mươi hai tuổi, nếu thực sự thi đỗ Trạng nguyên, thì đó sẽ là một vinh dự vô cùng lớn.
Cửu Công chúa bắt đầu đắc ý.
Khi tình cờ gặp và Tạ Chinh ở hiệu sách, nàng lườm đến mức mắt gần như lật ngược lên trời.
“Ngũ tỷ và tướng quân cũng đến mua sách ? Những sách hai hiểu ?”
Tạ Chinh liếc mắt khinh thường: “Chó ngoan cản đường.”
Cửu Công chúa tức đến đỏ bừng cả mặt: “Đồ mãng phu!”
“May mà gả cho ngươi!”
Tạ Chinh nhạt: “Ngươi gả cho , nhưng còn chẳng thèm cưới đây . Cũng may ngươi gả cho , nếu thể cưới thê tử như bây giờ.”
“Nương tử, nàng đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tuong-quan-la-ke-si-tinh/6-7.html.]
Tạ Chinh khi với thì giọng điệu dịu dàng hẳn , giống như một con hổ to lớn nhưng ngoan ngoãn.
Ta gật đầu, đưa tay xoa đầu .
Những xung quanh đều hít một lạnh. Phải rằng, ở bên ngoài, Tạ Chinh như một quả pháo, chạm là nổ ngay. Người khác chỉ cần vài câu nguy cơ mắng té tát, chứ đừng đến việc xoa đầu !
Quả nhiên tin đồn tướng quân nhớ mãi quên công chúa chỉ là lời bịa đặt. Người yêu nhất chính là thê tử của !
Khoảnh khắc một đàn ông mạnh mẽ lộ sự dịu dàng luôn khiến cảm động nhất. Rất nhiều ánh mắt ngưỡng mộ đổ dồn về phía .
Ngay cả Cửu Công chúa cũng lộ vài phần ghen tỵ trong ánh mắt.
Ta khẽ cong môi: “Cửu như , hối hận vì gả cho tướng quân ?”
“Ha, loại mãng phu chỉ tỷ là thấy quý thôi!”
“Cửu sẽ ăn cỏ cũ đấy chứ?”
“Ngũ tỷ, đây vẫn là ban ngày, lúc mơ !”
“Hy vọng cửu sẽ nhớ kỹ những lời hôm nay .”
“Không cần tỷ nhắc, tự !”
7.
Sau khi và Tạ Chinh tình cờ gặp Cửu ở hiệu sách, phát hiện mua ít sách mà các tú tài thường , cùng với một dụng cụ khác.
Thế là kẻ to gan suy đoán rằng cũng tham gia kỳ thi khoa cử.
“Chỉ là Đông Thi bắt chước Tây Thi mà thôi, bọn họ lẽ còn tham gia hội thí thì tiên đậu hương thí đấy!”
“Có thời gian mấy chuyện vô ích , chẳng thà học thêm mấy chữ nữa cho !”
Khi cung vấn an hoàng hậu, Cửu và Cửu phò mã cố ý mát ngay mặt và Tạ Chinh.
Không ít che miệng trộm.
“Ngu xuẩn! Hương thí lão tử thi đậu từ năm ngoái !”
“Chẳng lẽ các ngươi đánh trận chỉ dựa sức mạnh thô bạo thôi ?”
Những kẻ đang che miệng lập tức cứng đờ mặt, sắc mặt Cửu và Cửu phò mã càng khó coi hơn.
Chẳng bao lâu , chuyện Tạ Chinh là tú tài lan truyền khắp kinh thành, ai nấy đều tâm phục khẩu phục.
“Không hổ danh là đại tướng quân bách chiến bách thắng, đầu óc đúng là linh hoạt hơn . Không chỉ giỏi đánh trận, ngay cả sách cũng kém ai!”
“ ! Đánh thắng trận còn khó hơn sách nhiều. Lần nào tướng quân cũng thể giành chiến thắng, chứng tỏ tâm tính và trí tuệ đều phi phàm!”
“Xem vẫn là tướng quân nhất, đánh trận, sách, còn thương yêu thê tử!”
“Trời ơi, càng càng thấy ngưỡng mộ Ngũ công chúa!”
“Không Cửu công chúa hối hận vì năm xưa gả cho đại tướng quân nhỉ?”
Cửu tức đến mức đập vỡ ít đồ đạc, còn Cửu phò mã thì suốt ngày vùi đầu sách trong phủ, chỉ mong thể giành chiến thắng trong kỳ hội thí sắp tới, đè bẹp Tạ Chinh.
Trong khi đó, ngoài thời gian sách, Tạ Chinh vẫn giúp cha nương tưới rau, hái táo, để tâm đến những lời đồn bên ngoài.
Ta giúp một tay nhưng cho, rằng ruộng đất bẩn lắm, sẽ bẩn váy áo và giày của .
Công công bà bà cũng gật đầu theo, bảo rằng là phận tôn quý, chỉ cần là .
Lòng chợt dâng lên một cảm giác xúc động.
Từ nhỏ đến lớn, chỉ bọn họ thật sự xem như một công chúa.