Tuyển Phò Mã - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-09 07:49:02
Cô nương hôm cùng Tạ Lan ngắm tranh ở đình Lâm Thủy đang . Khi , nàng khẽ dời mắt , tỏ vẻ nhàn nhạt.
Ta chút ấn tượng với nàng, phụ nàng điều ngoài kinh suốt mấy năm, gần đây mới hồi triều. Vừa xuất hiện liền nổi danh giữa các tiểu thư quý tộc kinh thành, thanh danh hiển hách.
Ta lặng lẽ nàng thêm vài .
Đây chính là nữ tử mà Tạ Lan đem lòng thương ư?
Ngay giây tiếp theo, thu ánh mắt, siết chặt tách trong tay.
Tạ Lan thích kiểu thế nào thì liên quan gì đến ?
Tuy lấy danh là yến thưởng hoa, kỳ thực là dịp cho nam nữ thế gia trong kinh cơ hội danh chính ngôn thuận gặp mặt, kết giao.
Hoàng cô mẫu ở lâu, liền rời tiệc, để gian cho đám thanh niên.
Thân phận của khiến khác e dè, cũng khiến họ thoải mái, nên liền dắt theo cung nữ dạo trong vườn.
Vườn hoa của phủ Trưởng công chúa thiết kế tinh xảo, vốn quen thuộc nơi , nhưng mỗi đến cảm thấy hoa cảnh đổi, luôn đáng để dừng chân ngắm .
Ta chọn một nơi yên tĩnh, nhớ tới lời dặn của hoàng , liền sai cung nữ gọi Giang Viễn Hạc đến.
Bên hồ mọc đầy những đóa hoa vàng rực rỡ, bước tới ngắt một bông, thì lướt nhanh qua bên cạnh, đánh rơi một quyển sách ngay chân .
Ta cúi đầu , đó xa.
Người mặc áo tỳ nữ, hình gì nổi bật.
Gió nhẹ thổi, lật vài trang sách đang mở đất, bên tai đột nhiên vang lên những tiếng ồn ào.
Một nhóm công tử tiểu thư kéo đến như đàn ong vỡ tổ.
Ta lấy lạ, nơi vốn yên vắng, bỗng nhiều đến như , thì thấy sắc mặt Tạ Lan chợt biến đổi, nhanh chóng sải bước tới, cúi nhặt quyển sách lên nhét tay áo, giọng đè thấp, mang theo một cơn giận bất đắc dĩ:
"Người trốn ở đây để xem những thứ ?"
9
Ta ngạc nhiên phản ứng của : "Vừa một tỳ nữ…"
Sắc mặt Diệp Diểu ửng đỏ, hình như nàng cũng trông thấy cuốn sách , do dự mở miệng:
"Thân là công chúa, lẽ gương cho nữ nhi thiên hạ, trốn ở nơi xem thứ dơ bẩn thấp kém, chẳng …"
Ta lạnh mặt: "Thứ bản cung xem là vật gì dơ bẩn, đến lượt Diệp tiểu thư dạy bảo bản cung ?"
Trang sách gió lật tung, sắc màu rực rỡ, còn kịp rõ tranh trong sách là gì, hai bọn họ lập tức bước đến chỉ trích .
"Đã mà dám nhận? Chẳng lẽ thứ dơ bẩn là giả?"
Diệp Diểu như lời kích động, đột ngột giật lấy cuốn sách trong tay áo Tạ Lan, mở bừa một trang.
Ta rõ bức họa, khựng một chút: "Họ đang gì?"
Diệp Diểu hỏi mà nghẹn lời, nhất thời đáp .
Trên trung lời lũ lượt đổ xuống:
"Tuyệt , một đòn như đ.ấ.m bông, đỡ nổi mà cũng chẳng đau."
“Người nào đỏ mặt đầu tiên thì nên tự xét xem mấy thứ lành gì .”
"Rõ ràng công chúa chẳng hiểu mấy thứ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tuyen-pho-ma/chuong-5.html.]
Tạ Lan vội vã giật sách thì quá muộn.
Cả đám xôn xao, ánh mắt đầy vẻ giễu cợt và khó hiểu.
Thái phó cùng hoàng quản lý nghiêm, từng để tạp thư.
Tất cả sách trong điện đều đăng ký rõ ràng, loại sách căn bản thể dễ dàng đưa cung.
Cuốn sách hiển nhiên thứ đoan chính gì.
Diệp Diểu đỏ bừng mặt: "mang theo sách, giờ sang hỏi tranh vẽ cái gì?”
Cứ như nàng hiểu tiếng .
"Ta mới , một tỳ nữ đánh rơi cuốn sách vội vã rời ."
"Ai dám gặp công chúa mà hành lễ, còn dám để loại sách ? Công chúa cũng phản ứng gì ?"
Những khác dám thẳng , nhưng sắc mặt ai nấy đều ám chỉ: họ tin Diệp Diểu đúng.
Trước n.g.ự.c như đè một khối bông lớn, khiến cơn tức dâng lên mà chẳng thể phát , nghẹn nơi cổ họng.
Nhường nhịn quá, liền trèo lên đầu.
Nếu đến lúc còn nhận gài bẫy, thì bao năm theo hoàng học mưu lược chẳng khác gì uổng phí.
lúc , Tạ Lan lên tiếng: "Đó là đồ của , Diệp cô nương đừng trách lầm công chúa."
Diệp Diểu sững sờ Tạ Lan, trong mắt là vẻ khó tin.
"Tạ công tử là quân tử, thể… Xem tình nghĩa giữa công tử và công chúa quả thật sâu nặng."
Ánh mắt nàng Tạ Lan giờ mang theo thất vọng.
Ta cũng kinh ngạc .
Tạ Lan tránh ánh mắt của nàng , sang , thần sắc mệt mỏi:
"Điện hạ, đưa hồi cung."
Thoạt thì là bảo vệ , che chở vì tình cũ. thực chất là tin lời Diệp Diểu.
Hắn và nàng một tung một hứng, mặc định cuốn sách đó là của .
Vật vốn chẳng thuộc về , còn cảm kích vì "hy sinh" ?
Ta lạnh lùng , giây phút mới thật sự hiểu , hề hiểu .
Hắn tưởng là đang bảo vệ . thực chất, tin .
Hắn tin tri kỷ của , nghi ngờ – cùng lớn lên từ nhỏ.
Tạ Lan thể yêu , nhưng tùy tiện tin lời đồn mà kết tội thì thật nực .
Hồng Trần Vô Định
Chút nỗi niềm vấn vương cuối cùng trong lòng cũng vì thế mà tan biến.
Ta từng sáng suốt như lúc .
"Tạ công tử là quân tử, nhưng thì ."
Sau lưng truyền đến một giọng , lập tức nhường đường.
Giang Viễn Hạc sải bước tới, tỳ nữ theo chỉ thể chạy chậm mới kịp theo .