Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Tỷ Tỷ Lạnh Lùng Vô Tâm - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:41:51

Những ngày ở lãnh cung quá khó khăn. Trong các phế phi, chữ vẽ tranh, giỏi thêu thùa. Vì , còn mặt dày, họ thường nhờ mang đồ của họ ngoài bán để đổi lấy bạc.

Lãnh cung vốn khó sống, chi phí ăn uống sinh hoạt chẳng thể sánh bằng thời sủng ái. Họ cũng tìm cách sinh tồn, cố gắng cho cuộc sống của hơn một chút.

Ngày nọ, mang về ít bạc. Dù kiếm chác chút lợi lộc nhiều, nhưng mỗi mười mấy đồng, lâu dần cũng tích góp kha khá.

Đang hớn hở chạy về lãnh cung, một tiểu thái giám lạ mặt chặn đường.

"Vị tỷ tỷ , đưa đồ cho chủ tử, nhưng bụng đau quá nổi. Phiền tỷ tỷ rủ lòng , đưa giúp đến Tố Tâm Trai đằng . Ai ôi, nhịn nữa !"

Trong cung, đau bụng là đại kỵ. Nếu va chạm với chủ tử, e rằng sẽ mất mạng. Bởi , nhét khay đồ tay lập tức bỏ chạy.

Chẳng còn cách nào, món đồ thể tự ý giấu vứt bỏ. Hơn nữa, nếu hỏi đến, chỉ cần tiểu thái giám đưa cho ai đó, cung đình sẽ tra xét ngừng. Y phục ở lãnh cung, đến lúc đó chỉ cần tra đến lãnh cung, chạy cũng thoát.

Thế là, đành buộc chặt túi tiền, bê cái khay đến Tố Tâm Trai.

Ta hiếm khi thấy cái tên Tố Tâm Trai . Dù ở trong cung, nhưng nhiều nơi . Dọc đường hỏi thăm, những hỏi đều tỏ vẻ kinh hãi, nơi đó giấu giếm yêu ma quỷ quái gì.

Khó khăn lắm mới tìm nơi đó. Chỉ thấy nơi đây tĩnh mịch u sầu, bốn bề hoa cỏ hoang vắng ít qua , ngay cả tiếng bước chân cũng chẳng thấy. Đẩy cửa viện , bên trong cũng yên ắng một tiếng động.

Ta gọi mấy tiếng cũng chẳng ai đáp lời. Đợi bước trong phòng mới phát hiện một đang giường. Nhìn vóc dáng chắc là một nam nhân.

"Nô tì là Tạ Du ở lãnh cung, đến đưa đồ cho quý nhân."

Người giường lầm bầm gì đó, rõ.

Ta đặt khay đồ lên bàn, định chạy, lên tiếng.

"Cút đây!"

Nghe tiếng quen tai. Ta dò hỏi gọi một tiếng: "Vương công công?"

Tên của Vương công công là Vương Quan Chỉ, cũng thật . Vương công công đang sấp giường, đáp lời , lẽ đang nghĩ là ai. Trong phòng mùi thuốc, bàn tròn còn đặt một bát thuốc nguội. Ta cả gan mon men gần hỏi : "Có công công thương ở chăng?"

Chẳng Vương công công lấy sức từ , chỉ thấy lập tức lật dậy, siết chặt cổ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ty-ty-lanh-lung-vo-tam/chuong-6.html.]

Ta lập tức thở nổi, tai ù , mắt trắng dã. Trong lúc nguy cấp, bẽ mặt kêu mấy tiếng: "Gâu, gâu gâu!"

Vương công công đột nhiên buông tay. "Là ngươi ?"

Ta rơi xuống đất, ôm cổ thở hổn hển.

Kẻ nào thể bỏ cả sĩ diện mà học tiếng chó sủa ngoài , chắc Vương công công chắc từng thấy cung nữ nào vô liêm sỉ đến . Ta thở lâu mới dịu cảm giác nóng rát ở cổ họng, nén sợ hãi : "Nô tì chỉ đến chạy việc vặt, công công thích thì cứ đuổi , g.i.ế.c ?"

Vương công công ho khan một tiếng, còn kiên nhẫn giải thích: "Bản công công đang đùa với ngươi thôi!"

Hay thật, nhà ngươi đùa cợt kiểu đó ? Vậy cho ngươi một viên gạch ? Ta may mắn thoát chết, trong lòng ngừng sợ hãi. Thật là chốn hậu cung sống dễ dàng, cứ tùy tiện là thể mất mạng. 

May mà Vương công công cố ý hãm hại , liền truy hỏi nữa. Ta chỉ giải thích cho tại xuất hiện ở đây.

Vương công công khẩy một tiếng: "Ngươi ngu ngốc, đẩy bia đỡ đạn ."

Cổ còn hằn dấu tay, Vương công công với vẻ mặt ủ rũ nửa sống nửa chết, ban cho bát thuốc trong khay.

"Đây là thuốc cao do vua ban, giúp tan m.á.u bầm, ngươi cầm mà dùng !"

Ta là vua ban, lập tức vui vẻ mặt, đổi hẳn thái độ. "Tạ ơn công công ban thưởng!"

Vương công công lườm một cái. Hắn ho khan ngắt quãng, lẽ uống thuốc trong chén, nhưng hiểu bên cạnh chẳng ai hầu hạ. Ta chủ động xin hâm nóng thuốc cho .

Vương công công tinh ranh như ma, liếc mắt một cái thấu ý đồ của . "Nói , ngươi gì?"

Ta chỉ cái khay đó, đồ sơn mài tuy đáng giá bao nhiêu, nhưng là thứ từ trong cung, giá cả thể bán cao hơn một chút. "Công công, là ban cho nô tì cái ?"

Vương công công xua tay, bảo cút .

Ta ôm cái khay nhanh chóng bỏ chạy, trong lòng vẫn còn kinh hồn bạt vía khi trở về lãnh cung. Khó khăn lắm mới hỏi thăm , hóa Vương công công đắc tội với Hoàng thượng, chịu mười roi. Thái tử vốn ưa , tuy đắc tội với Hoàng thượng, nhưng giám sát việc hành hình là Thái tử. Mười roi ai dám giả, Vương công công thực sự chịu đủ mười roi .

Vừa là Thái tử, chỉ cảm thấy quả nhiên đáng ghét! Vốn dĩ sa sút thành cung nữ đủ ấm ức , còn suýt nữa liên tiếp gián tiếp vì mà c.h.ế.t tay Vương công công.

Thiên Thanh

Thù mới hận cũ cùng trỗi dậy, nghĩ cách kéo Thái tử xuống nước. phận thấp kém, lời trọng lượng, đây?

Suy nghĩ một hồi, quả nhiên vẫn cần một chỗ dựa. Ví dụ như, Vương công công.

Loading...