Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Uyển Uyển - 4

Cập nhật lúc: 2025-09-04 21:46:42

Giờ đây hai điều đạt , duy chỉ việc thi cử , cứ như quên bẵng , hề nhắc nữa.

 

Vậy những ngày diễn xuất vẻ ân cần và dịu dàng , rốt cuộc là đang mưu đồ gì đây?

 

Ta còn gì đáng để mưu đồ chứ?

 

Ta nhíu mày định mở miệng thì đột nhiên cánh cửa phòng đập mạnh.

 

gấp gáp.

 

"Tần đại phu! Cầu xin cứu mạng, cứu phó tướng Tiêu nhà !"

 

12

 

Rõ ràng cửa treo tấm biển thông báo [Sau giờ Thân nhận khám bệnh]. 

 

Sao giờ Tuất còn đến gõ cửa?

 

Ta vẫn yên, ý định nhúc nhích, thể phá vỡ quy tắc , thể mở cửa .

 

"Tần đại phu, quy tắc nhưng thật sự hết cách .”

 

“Chúng là quân giữ thành Hung Nô mai phục.”

 

“Phó tướng nhà c.h.é.m bảy nhát, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc.”

 

“Tất cả các tiệm thuốc trong thành đều hết thuốc, chỉ mới cứu !"

 

Lòng chùng xuống, đột nhiên bật dậy, còn một chút do dự mà bước nhanh đến mở cửa.

 

Tướng sĩ bảo vệ quốc gia tuyệt đối thể c.h.ế.t mắt .

 

Hai binh sĩ mặt vết thương, cõng một nam nhân đẫm m.á.u bước .

 

Căn phòng mờ tối, ánh nến chập chờn, nam nhân giường, thở yếu ớt.

 

Trên mặt m.á.u và bùn đất lẫn lộn, rõ diện mạo.

 

Ta cắn răng, mạnh mẽ xé toạc lớp áo bó sát màu đen , lập tức một vệt đỏ quen thuộc rơi từ trong lòng .

 

Đồng… tâm… kết.

 

Giống hệt cái mà đeo bên hông.

 

, tên binh sĩ đó , phó tướng Tiêu.

 

Tiêu Hành...

 

Lòng bàn tay bắt đầu run rẩy, hít một khí lạnh.

 

Chuyện trọng sinh cũng kinh hoàng bằng khoảnh khắc Tiêu Hành c.h.ế.t .

 

13

 

May mắn , tích trữ đủ lượng dược liệu cần thiết.

 

May mắn , y thuật của đủ cao minh.

 

Tiêu Hành cứu sống.

 

Sau một đêm sốt cao thì đến chiều ngày hôm tỉnh .

 

“Uyển Uyển…” Tiêu Hành tựa giường, nhợt nhạt mà may mắn: “Đã lâu gặp.”

 

Ta thật sự nên đáp bốn chữ thế nào.

 

Kiếp lỡ mất, kiếp trùng phùng.

 

Giữa chúng quá nhiều chuyện cần thổ lộ với , nhưng dường như chỉ thể bốn chữ .

 

“Ta lau mặt cho nhé.”

 

Ta nghiêng mặt , dậy cầm chiếc khăn trong chậu cạnh giường, vắt khô nước.

 

Ngồi xuống cạnh giường, nhẹ nhàng lau vết m.á.u bẩn mặt .

 

Lau sạch từng chút một, lộ khuôn mặt tuấn tú đó.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/uyen-uyen/4.html.]

Tiêu Hành cúi mắt hai cánh tay đang treo lủng lẳng cổ , kìm khẽ :

 

“Thuở bé nàng lấy áo của lau mũi, lớn lên lau mặt cho , thế xem như hòa chứ?”

 

Ta nghiêm túc lau má : “Chuyện khác, thể so sánh…”

 

Cánh cửa phòng khẽ đẩy .

 

Bùi Cửu Đường bưng thức ăn, xuất hiện ở cửa.

 

Khi thấy cảnh trong phòng, đồng tử co rút, sắc mặt lạnh , tập tễnh bước tới.

 

Tiêu Hành cũng kẻ mù, thể nhận khí áp của đúng.

 

“Uyển Uyển, vị là ai?”

 

“Bùi Cửu Đường.” Động tác lau của ngừng: “Huynh trưởng của .”

 

Bùi Cửu Đường lập tức lạnh lùng khẩy, ánh mắt dò xét Tiêu Hành, với :

 

“Sao? Lại là Uyển Uyển quen ?”

 

Ta dừng tay, trả chiếc đồng tâm kết đầu giường cho Tiêu Hành.

 

Sau đó, ngẩng đầu mắt Bùi Cửu Đường:

 

“Huynh trưởng, vị là Tiêu Hành.:

 

“Vị hôn phu mất tích trở về của .”

 

Thức ăn rơi xuống đất, phát tiếng bát sứ vỡ tan, trong giây lát cổ tay nắm chặt lấy.

 

Sắc mặt Bùi Cửu Đường đại biến, túm mạnh khỏi giường: “Muội gì cơ?!”

 

14

 

Cổ tay nắm đau nhưng vùng vẫy mãi thoát .

 

Trong chốc lát, nỗi đau hóa thành bực bội, ánh mắt thêm vài phần chán ghét:

 

“Muội vị là Tiêu Hành, là thanh mai trúc mã và là vị hôn phu của .”

 

“Huynh trưởng còn cần thêm mấy nữa?”

 

Đột nhiên đồng tử Bùi Cửu Đường co rút giống như ánh mắt của dọa lùi , từ từ buông tay đang nắm .

 

Hắn lùi vài bước, hít sâu một , khi ngẩng đầu lên nữa, thần sắc trở bình thường: “Chúc mừng Uyển Uyển, cuối cùng cũng đợi .”

 

Lời vô cùng bình tĩnh và thành khẩn khiến lòng lạnh ngắt.

 

Đây chính là Bùi Cửu Đường.

 

Kẻ thể giấu cảm xúc cực sâu, diễn xuất đến mức nhập tâm.

 

Dưới lớp mặt nạ đó, ai cũng trong tay đang cầm d.a.o kẹo, nhưng cũng nữa.

 

Bùi Cửu Đường gì thêm.

 

Sau khi dọn dẹp đống sứ vỡ đất, liền dậy ngoài.

 

Khoảnh khắc cánh cửa đóng thì một cảm giác bất an dâng lên trong lòng .

 

Đó là cảm giác dựa sự hiểu của về Bùi Cửu Đường ở kiếp .

 

Càng là sự bình tĩnh khi kiềm chế cảm xúc, càng là sóng lớn ngập trời đang ẩn chứa.

 

Ta luôn cảm thấy lúc Bùi Cửu Đường cảm xúc.

 

Mà là…

 

“Ánh mắt của như g.i.ế.c .” Đột nhiên Tiêu Hành lên tiếng.

 

Ta nghiêng đầu, gượng gạo: “Chàng nhầm , rõ ràng đang chúc mừng .”

 

Ít nhất, bề ngoài là .

 

Tiêu Hành nhướn mày: “Thật , giống chúc mừng lắm, giống như ghen…”

 

Loading...