Vạn Cổ Ma Tôn
Chương 56
Chương 56
Tài nguyên của mỗi môn phái đều có hạn, nó không thể chăm lo cho tất cả các đệ tử.
Trong Kiếm Ma tông, phần lớn tài nguyên chất lượng, kỳ ngộ, cơ duyên đều dành cho đệ tử của danh sách nội môn tinh anh.
Trong danh sách nội môn tinh anh chỉ có top 100 vì vậy, mỗi khi thăng một cấp, tài nguyên môn phái có thể được hưởng sẽ nhiều hơn rất nhiều.
Chỉ bằng cách cạnh tranh với nhau mới có thể loại bỏ ra ưu và nhược.
Đây không phải là tàn khốc mà là hiện thực.
Ngô Tông Thừa nắm chặt lấy chuôi kiếm. Đây là cơ hội cuối cùng rồi, hắn ta nhất định phải thông qua.
Muốn có được sự truyền thừa thật sự và sự ưu ái của sư tôn thì hắn ta phải liều một phen.
“Sư tôn, đệ tử đã chuẩn bị xong.” Ngô Tông Thừa mở mắt ra, trầm giọng nói
“Bắt đầu đi!” Thanh âm trong tòa Chủ Các vang lên.
“Xoẹt ~~”
Ngô Tông Thừa rút trường kiếm ra khỏi vỏ.
Kiếm quang như lửa quấn quanh thân.
Kiếm pháp Liệt Hỏa bắt đầu thể hiện.
Mỗi một chiêu thức, lão luyện, quen thuộc, kiếm khí hóa lửa, bốc lên như linh xà.
“Được đó, kiếm pháp Liệt Hỏa của Ngô sư huynh tiến bộ hơn so với mấy ngày trước rồi.”
“Nhưng nếu chỉ có như vậy thì vẫn còn kém xa.”
“Muốn đạt tới yêu cầu của sư tôn, chí ít phải là kiếm pháp đại thành gần đạt tới viên mãn mới được.”
Đám người xung quanh vừa bắt đầu nghị luận, một người trẻ tuổi bước từ tòa Chủ Các ra, trừng mắt với bọn họ, trầm giọng nói: “Trong lúc người khác đang tiến hành khảo hạch, các ngươi đừng có nói chuyện riêng!”
Nghe lời răn dạy của người này, tất cả mọi người đều gật đầu đáp lại: “Vâng, Nguyên sư huynh!”
Thấy bọn họ đã yên tĩnh lại Nguyên sư huynh cũng nhìn lên phía Ngô Tông Thừa đang thi triển kiếm pháp Liệt Hỏa.
Thực lực của đối phương, hắn nắm quá rõ rồi. Dựa vào ngộ tính của Ngô sư đệ, chí ít cũng phải cần thêm một năm nữa mới lĩnh ngộ được đi.
Hử?
Nhưng dần dần, Nguyên sư huynh đang quan sát kiếm cũng bắt đầu cau mày.
Kiếm pháp Liệt Hỏa mà Ngô sư đệ này thi triển, hình như có vài điểm khác biệt.
Ngô Tông Thừa lúc này, trong đầu vẫn luôn nghĩ tới nhát kiếm kinh thiên mà vị sư đệ thần bí thi triển vào ngày đó.
Lửa mạnh mẽ, hung hãn, anh dũng vô cùng.
Nhưng đấy chỉ là cảnh giới bình thường.
Lửa cũng có thể, dùng một đốm lửa nhỏ, châm lên biển lửa vạn dặm!!
“Liệu Nguyên*!!” Ngô Tông Thừa hô to một tiếng.
(*Thiêu đốt tất cả)
Trong nháy mắt, tất cả kiếm khí ngưng tụ trước mũi kiếm.