Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

VÂN LỘ - 13

Cập nhật lúc: 2025-07-22 21:47:39

Giọng run rẩy nhưng từng chữ rơi xuống kiên quyết như đinh đóng cột.

 

“A, gan cũng nhỏ nhỉ! Đám chủ của bọn chính là loại tàn độc nuốt sống nhả xương đó, ngươi mà áp trại phu nhân thì cũng xem cái mệnh đó !”

 

Chúng hô hố, cưỡi ngựa vòng quanh và đứa trẻ.

 

“Thứ các ngươi chẳng qua là vàng bạc châu báu, là thứ thể khiến các ngươi sống sung sướng. các ngươi từng nghĩ ? Nếu g.i.ế.t ở đây, các ngươi vẫn chỉ là đám tiểu vô danh.”

 

“Còn nếu đưa về, với phận của , Hắc Phong Trại thể mặc cả với phủ Hầu, đòi một khoản tiền chuộc kếch xù. Không chừng, các ngươi sẽ thành phó trại chủ, đại ca trọng dụng.”

 

Bọn chúng , ánh mắt ngờ vực. Cuối cùng, vì an chúng quyết định dẫn về Hắc Phong Trại.

 

Tiêu Lẫm từng với , Hắc Phong Trại cấu kết với phản tặc trong triều, chỉ cần đại phá Bắc quân, nhất định sẽ đầu bình loạn, vây quét nơi .

 

Bây giờ, chỉ còn cách câu giờ, chờ Tiêu Lẫm đến, mới mong thoát .

 

Trại chủ Hắc Phong Trại ngả ngớn chiếc ghế phủ da hổ. 

 

Thấy xô đẩy cửa, đôi mắt tam giác của lập tức sáng rực lên.

 

“Phu nhân Trấn Bắc Hầu ? Thế mà chẳng ai cho lão tử , hóa là một tiểu mỹ nhân như hoa như ngọc thế .”

 

Hắn khoác vai mấy tên lính bắt , giả vờ thiết

 

“Tốt lắm! Các ngươi lập đại công ! Thưởng!”

 

Ta run rẩy lui về mấy bước, túm chặt lấy eo.

 

Hắn tham lam cắn lên cổ mấy cái, đó lưu luyến sai nhốt .

 

“Tiểu mỹ nhân , gia thật hận thể lập tức ngươi! Cho dù Trấn Bắc Hầu đưa tới vạn lượng hoàng kim, gia cũng trả ngươi cho !”

 

Ta và đứa bé giam suốt bảy ngày, cũng đúng bảy ngày Hắc Phong Trại gây loạn tại Thượng Kinh.

 

Ta tuy hận Thẩm Vãn Ngâm thấu xương nhưng rõ họa nên giáng lên con trẻ, cũng từng hối hận vì cứu đứa bé .

 

Đứa bé vốn sinh non nhưng khi b.ú sữa, sắc mặt dần dần hồng hào trở .

 

Tuy tạm thời giữ mạng, lòng vẫn nặng trĩu vì thương nhớ nhi tử, cũng chẳng dám đoán tương lai.

 

Ngay khi còn đang rối bời, trại chủ một đám thuộc hạ vây quanh mà bước .

 

Tâm trạng , hiển nhiên là thu hoạch nhỏ.

 

“Mỹ nhân , đêm nay chúng động phòng thôi!”

 

Ta cưỡng ép tách khỏi đứa trẻ.

 

Hắn túm cằm , giọng lạnh như băng: 

 

“Ngoan ngoãn lời thì đứa trẻ sẽ nuôi nó nô bộc. Còn nếu ngươi dám phản kháng… thì cả hai sẽ ném cho chó ăn!”

 

Chẳng lẽ… thực sự bỏ mạng tay đám sơn tặc tàn bạo ?

 

Hắc Phong Trại quả thật treo đèn kết hoa, từ cổng trại kéo dài đến tận căn phòng đá biến thành "tân phòng" .

 

Trại chủ đầy mùi rượu lao :

 

“Chờ sốt ruột đúng , phu nhân?”

 

Hắn khóa trái cửa, bổ nhào đến, xé toạc y phục của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/van-lo/13.html.]

 

Bàn tay thô ráp của trượt da thịt, mang theo cảm giác lạnh buốt đến tận xương.

O mai d.a.o Muoi

Ta giãy giụa điên cuồng, đá, cào, phản kháng bằng tất cả sức lực.

 

sức một nữ nhân thì chống nổi đám ác đồ hung bạo.

 

Tay chân ghì chặt, khi tuyệt vọng đến rơi nước mắt…

 

Ngoài cửa bỗng vang lên tiếng ồn ào.

 

“Đại ca, xong !”

 

“Mẹ kiếp, ai cho các ngươi phá hỏng chuyện của lão tử?” 

 

Trại chủ đang lên cơn, tức tối chửi ngoài:

 

“Không dặn, trừ việc khẩn cấp thì đừng ai đến phiền đêm động phòng của ?”

 

“Nội gián phản bội ! Quan binh triều đình đánh đây, c.h.ế.t quá nửa , đại ca mau chạy thôi!”

 

Tên tiểu để một câu bỏ chạy mất.

 

15

 

Sắc mặt trại chủ cứng đờ, men lập tức tan hơn nửa.

 

“Lũ khốn nạn! Dám bán lão tử, g.i.ế.t sạch chúng mày!”

 

Hắn định bắt con tin,m nhưng rút trâm bạc, đ.â.m mạnh n.g.ự.c :

 

“c.h.ế.t !”

 

Ta hét lớn, tự cổ vũ cho .

 

tên trại chủ da dày thịt béo, cây trâm chỉ đ.â.m nửa tấc.

 

Hắn gầm lên một tiếng, rút trâm bạc

 

M.á.u b.ắ.n tung tóe lên mặt , nóng rực như lửa.

 

“Tiện nhân! Lão tử g.i.ế.t ngươi ! Rồi lấy xác ngươi cho chó gặm! Để Trấn Bắc Hầu cũng nếm mùi nhà tan cửa nát!”

 

Ta nhắm mắt, tưởng chừng cái c.h.ế.t đến nơi, nhưng bỗng thấy một tiếng "phập" nặng nề.

 

Sắc mặt dữ tợn của bỗng chốc đông cứng.

 

Hắn run rẩy cúi đầu , chỉ thấy một mũi tên lạnh xuyên thủng n.g.ự.c .

 

Cuối cùng, ngã xuống. 

 

Được cứu cứu !

 

Ta tìm thấy đứa bé ở gian phòng bên, giữa dòng hỗn loạn, ngược hướng, lao như điên, trong đầu chỉ còn một ý niệm: 

 

“Chạy! Ta sống!”

 

Một mũi tên lạc sượt qua tóc, mang theo vài sợi rơi rụng. 

 

Ta loạng choạng đ.â.m sầm một bờ n.g.ự.c rắn chắc.

 

 

Loading...