Vật Chơi - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:05:04
1
"Gần đây, bản cung mới thu một nhóm vật chơi mới, xem dung mạo thế nào?"
Trường công chúa Lý Uyển vị trí cao nhất, dung nhan diễm lệ, khóe môi ẩn hiện nụ nhàn nhạt.
Nói xong, nàng vỗ tay một cái.
Lập tức, đám nô tài của phủ công chúa kéo đến một cái lồng giam phủ vải đỏ, đặt ngay giữa yến tiệc.
Ánh mắt của những mặt đều đồng loạt về phía lồng giam dát vàng tinh xảo, thì tò mò, kẻ tràn đầy mong đợi.
Ta chỉ lạnh nhạt quan sát, ánh mắt gợn sóng.
Tâm trí như cuộn trào, dường như xuyên qua lớp vải đỏ, thấy dáng vẻ của vị thừa tướng thanh nhã như lan – Phó Tuân Ngôn – kiếp .
2
Trường công chúa Lý Uyển hoang dâm vô độ, hậu viện mỹ nam vô , đặc biệt thích tìm kiếm những nam tử tuấn tú trong dân gian để giữ thú cưng.
Những kẻ lọt mắt xanh của nàng hầu như đều giam cầm trong phủ công chúa, chịu đủ dày vò mà chết.
Kiếp , cùng thời gian , cũng mời tham dự Xuân Yến do nàng tổ chức, với phận hoàng thương.
Tại bữa tiệc đó, trúng Phó Tuân Ngôn – một nam tử thanh lãnh, cao ngạo như tùng nơi vách núi, dù thể gầy gò nhưng vẫn giữ tư thế thẳng tắp.
Ta thích ánh mắt bình thản của trong nghịch cảnh, thích sự quật cường dù sa bùn lầy cũng khuất phục.
Ta tin chắc rằng hạng tầm thường, tương lai nhất định sẽ nên nghiệp lớn.
Dù gia tộc đời đời thương nhân, nhưng phụ vẫn luôn dạy một câu:
"Người xem tướng ngựa thể sai vì vóc dáng gầy yếu, kẻ xem tướng thể lầm vì bề ngoài nghèo hèn."
Vì thế, bỏ vạn lượng hoàng kim để cầu Trường công chúa nhường cho .
Lý Uyển dù vui, nhưng thấy chịu bỏ vạn lượng, nàng cũng thuận nước đẩy thuyền, giao Phó Tuân Ngôn cho .
Ta kéo khỏi bùn lầy, mà cũng phụ kỳ vọng của .
Chỉ trong vài năm ngắn ngủi, liên tiếp đỗ Tam giáp, trở thành Trạng nguyên trẻ tuổi nhất trăm năm qua.
Nhờ trong triều đình, việc ăn của gia tộc ngày càng phát đạt.
Lúc chúng đính hôn, dù chút do dự, nhưng mẫu vô cùng quý mến .
Cuối cùng, vẫn gật đầu đồng ý. Khi đó, chỉ nghĩ rằng chuẩn sẵn sàng cho hôn nhân.
Sau bao năm sớm chiều bên , tin chắc rằng động lòng với .
Hắn vốn kiệm lời, nhưng vẫn tự tin rằng trong lòng khắc ghi tình cảm sâu nặng.
Khoảnh khắc duy nhất chạm là đêm tân hôn.
Hôm đó, Phó Tuân Ngôn uống nhiều rượu, lảo đảo ôm lấy , thở nóng hổi phả bên tai.
Hắn vô cùng cuồng nhiệt, liên tục gọi một cái tên:
"Uyển Uyển..."
Ta đỏ mặt khẽ đáp , trong lòng tràn ngập ngọt ngào.
Cho đến ngày Trường công chúa đại hôn, tuyệt vọng tự sát.
Khi thu dọn di vật của , vô tình phát hiện trong thư phòng một ngăn bí mật, bên trong giấu đầy tranh vẽ Lý Uyển.
Mỗi bức họa đều một dòng chữ:
"Ngô ái Uyển Uyển."
Lúc đó, mới giật tỉnh ngộ.
Thì , cái tên "Uyển Uyển" mà gọi trong đêm tân hôn, là – Lâm Uyển, mà là nàng – Lý Uyển.
Không trách ngày đó, – một bao giờ uống rượu – tự chuốc say đến mức suýt chết.
Chắc hẳn là vì say , mới thể tạm quên thực tại, ảo tưởng rằng là nàng.
Sự nhục nhã cùng cơn phẫn nộ vì lừa dối cuộn trào trong lòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vat-choi/chuong-1.html.]
Rồi khi mở mắt nữa, về ngày Trường công chúa tổ chức Xuân Yến.
3
Tên thái giám cầm cây gậy vàng, nhẹ nhàng vén một góc vải đỏ phủ lồng giam.
Mọi đồng loạt nín thở, ánh mắt tự chủ mà dõi theo động tác của .
Bóng dáng bên trong dần hiện , tất cả đều sững sờ.
Năm thiếu niên y phục mỏng manh, mỹ mạo tuyệt trần, lượt hiện rõ mắt.
Ánh mắt theo bản năng tìm kiếm bóng hình quen thuộc.
Phó Tuân Ngôn vẫn lặng lẽ dựa vách lồng, hai tay buông thõng, dường như run rẩy.
Mái tóc dài xõa xuống che khuất một phần gương mặt thanh tú, đường nét ôn hòa nhưng toát vẻ xa cách lạnh lùng.
Thật đúng là phong tư như lan, như minh nguyệt thanh lãnh.
Giữa tiếng trầm trồ của đám đông, chậm rãi ngước đôi mắt màu hổ phách lên, hàng mày kiếm cau , còn kịp thích ứng với ánh sáng vội quanh tìm kiếm gì đó.
Ta khẽ nhíu mày, kiếp dường như trầm như kiếp .
Mà dường như cảm ứng, từ từ đầu .
Trước khi ánh mắt giao , dứt khoát lạnh lùng dời mắt.
"Mọi thấy lứa thế nào?"
Trường công chúa nửa tựa tháp, lười biếng hỏi.
Tiểu thư nhà Trương các lão vội vàng nịnh nọt:
"Đẹp quá ạ! So với những trong hậu viện của công chúa bây giờ thì hơn cả trăm !"
Đám nhao nhao phụ họa.
Lý Uyển liếc , lúc đang yên tĩnh cầm ly rượu nhấp môi.
"Lâm tiểu thư thấy ?"
Ta nhẹ nhàng đặt ly rượu xuống, kịp mở lời thì cảm nhận một ánh mắt nóng rực dán chặt .
Phó Tuân Ngôn nắm lấy song sắt lồng giam, chăm chú rời.
Hành động lập tức thu hút sự chú ý của tất cả .
Lý Uyển vui, lạnh nhạt hỏi:
"Nhận ?"
Ta giữ vẻ mặt điềm nhiên, nhưng trong lòng dâng lên kinh ngạc.
Hắn cư xử quá mức bất thường.
Chẳng lẽ... cũng trọng sinh?
Im lặng một lúc lâu, thản nhiên đáp:
"Không quen ."
Lý Uyển nheo mắt , giọng điệu dường như vô cùng hào phóng, nhưng đáy mắt sắc bén dò xét:
"Tên hình như thích Lâm tiểu thư, nếu cô cũng ưng ý, tặng cho cô nhé?"
Ta chậm rãi đáp:
"Người dung mạo thanh tú, phong thái bất phàm. Dân nữ dám tranh đoạt thứ công chúa yêu thích? Chỉ xin chúc mừng công chúa tìm vật chơi mới."
Lý Uyển nở nụ hài lòng.
Trong khi đó, trong lồng giam, hai tay Phó Tuân Ngôn siết chặt song sắt.
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
Sự bất lực trong ánh mắt khiến càng thêm chắc chắn – cũng trọng sinh.