Váy Hồ Điệp - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:08:35
Mấy ngày liên tiếp, còn thấy Bùi Thiệu Niên nữa.
Hắn luôn ngoài từ sớm, đến tận khuya mới trở về.
Ta cúi đầu, chọc chọc đôi đũa chén cơm, nhịn mà hỏi mẫu :
“Mẫu ơi, khi nào thì con mới thể thành với Thiệu Niên ca ca?”
Mẫu khẽ vuốt tóc , lặng lẽ liếc phụ . Hai đưa mắt , nhưng chẳng ai lên tiếng.
Mãi đến ngày thứ bảy khi Bùi Thiệu Niên trở về, đêm , đang giường chơi với con dế cỏ mà Vương Nhị ca ca tặng thì đột ngột xông .
Hắn đầy mùi rượu, nhưng ánh mắt vô cùng tỉnh táo.
“Tiểu Mai.”
Ta mím môi, nhớ đến chuyện phụ vui, bèn xoay sang chỗ khác, thèm để ý đến .
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Trong phòng vô cùng yên tĩnh, thể rõ tiếng bước chân của .
Hắn đến bên giường, lặng lâu, khe khẽ thở dài.
“Tiểu Mai, gả cho ?”
Ta siết chặt con dế cỏ trong tay, lập tức bật dậy.
“Đương nhiên ! Phụ và mẫu đều sẽ cưới mà!”
“Thiệu Niên ca ca, bao giờ mới đến rước ? dạo phụ và mẫu vui, dỗ dành họ thật mới , nếu …”
“Nếu thì ?”
“Nếu thì sẽ gả cho .”
Ta nghiêm túc .
Bùi Thiệu Niên đột nhiên bật khẽ, đưa tay xoa đầu , trong ánh mắt dường như chút hoài niệm.
nhanh, liền thu tay về.
Hắn xuống mép giường, đôi mắt ánh lên những cảm xúc mà thể hiểu nổi.
Hắn : “Tiểu Mai, sẽ cưới , của ?”
“Thiếp?”
Ta ngây ngẩn : “Mẫu sẽ thê của . Thiệu Niên ca ca, nghĩa là gì?”
Bùi Thiệu Niên đặt tay lên vai , giọng nhẹ nhàng khuyên nhủ:
“Thiếp và thê khác gì cả, đều là cưới , gả cho . Sau cùng bá phụ, bá mẫu sẽ sống với .”
“Tiểu Mai, của , ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vay-ho-diep/chuong-2.html.]
“Được chứ!” Ta tít mắt, gật đầu thật mạnh. “Vậy sẽ của Thiệu Niên ca ca.”
Bùi Thiệu Niên dường như thở phào nhẹ nhõm. Hắn lấy từ trong tay áo một miếng ngọc bội, đặt tay , nét mặt lộ một nụ chân thành.
“Miếng ngọc bội cho , yên tâm, đợi hồi kinh nhậm chức xong sẽ về cưới .”
Nói xong, như thể trút một gánh nặng, bước chân khi rời cũng nhẹ nhõm hơn vài phần.
Sáng hôm , Bùi Thiệu Niên vội vã ngoài dự tiệc.
Bữa sáng trong nhà chỉ cùng phụ và mẫu .
Nhìn hai sắc mặt u sầu, liền vui vẻ lấy miếng ngọc bội trong n.g.ự.c , như dâng lên vật quý, hớn hở :
“Phụ , mẫu , hai đừng lo nữa! Thiệu Niên ca ca sắp đến rước con !”
Phụ sững sờ miếng ngọc bội trong tay . Mấy ngày , chủ quán tửu lâu còn kể rằng Quận chúa ở kinh thành để mắt tới Bùi Thiệu Niên, hôn kỳ cũng định sẵn.
Hai họ thậm chí còn chuẩn tìm một mối nhân duyên khác cho .
Vậy mà giờ đây, Bùi Thiệu Niên cưới Tiểu Mai?
Phụ đầy ngờ vực, dò hỏi:
“Vậy Bùi Thiệu Niên thế nào?”
“Huynh bảo con của !”
Sắc mặt phụ lập tức sa sầm, ông nặng nề đặt miếng ngọc bội xuống bàn. Còn kịp mở lời, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng bước chân dồn dập.
“Không !”
Vương Nhị ca ca xách theo một tảng thịt ba chỉ tươi ngon, vội vã chạy , mặt lộ rõ vẻ sốt ruột:
“Lý thúc, Lý thẩm, Tiểu Mai thể !”
Sắc mặt mẫu cũng mấy dễ coi. Bà bảo Vương Nhị xuống, đó sang , chậm rãi hỏi:
“Tiểu Mai, con nghĩa là gì ?”
Ta lờ mờ cảm giác chuyện gì đó , tâm trạng hớn hở lúc nãy lập tức biến mất. Ta cúi đầu, chọc chọc chén cháo trắng, uể oải đáp:
“Thiệu Niên ca ca bảo, cũng là gả cho , giống như mẫu từng về thê .”
“Tên khốn kiếp!”
Vương Nhị ca ca đập mạnh một chưởng xuống bàn, bát đũa bàn cũng rung lên ba .
Phụ và mẫu liếc , ánh mắt phụ rơi xuống tảng thịt ba chỉ trong tay Vương Nhị. Miếng thịt mỡ nạc cân đối, thích hợp để món thịt kho tàu.
Nghĩ đến chuyện con gái bảo bối của thích nhất món thịt kho, mỗi Vương Nhị mang thịt đến, đều chẳng ăn một miếng, chỉ Tiểu Mai ăn đến nỗi miệng bóng loáng, ngốc nghếch rời .
Mấy ngày , mang thịt đến nữa.
Nhà lúc nào cũng dư dả, nhưng từ khi Vương Nhị dọn đến sống ở bên cạnh, trong nhà bao giờ thiếu thịt ăn.