Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Vảy Ngược - Phiên ngoại 1: Phan Du Du

Cập nhật lúc: 2025-07-28 21:42:01

Ngoại truyện Phan Du Du: “Tình đơn phương thành sự thật”

1.

yêu từ cái đầu tiên một cảnh sát. Nguyên nhân là vì… bệnh.

Đừng hiểu lầm, thật sự bệnh.

Là một sinh viên ngành y chăm chỉ, lăn lộn ở khoa siêu âm . Tuân thủ nguyên tắc “Thành thật – nghiêm túc – trách nhiệm”, câu thường dùng nhất khi trao đổi với bệnh nhân ba kiểu:

“Xin , em là thực tập sinh.”

“Em nữa, em là thực tập sinh.”

“Có thể hỏi bác sĩ ạ, em là thực tập sinh.”

, mỗi ngày đều thể thấy chạy như bay trong phòng siêu âm để tìm thầy hướng dẫn.

Là một “em bé phế vật”, công việc của cực kỳ đơn giản: Ngoài việc báo cáo, lấy giấy vệ sinh, xé giấy vệ sinh thì phần còn lười trong phòng siêu âm của trưởng khoa để… trốn việc.

Ngày gặp Vương Nhạc Nhạc, là ngày bận rộn nhất từ khi thực tập tại khoa siêu âm.

Lúc đó đang cố hết sức thật nhanh những thông tin mà giáo viên như b.ắ.n s.ú.n.g liên thanh.

Trong đầu ngừng tua câu của thầy: “Mật độ tăng, gan nhiễm mỡ nhẹ, lách vấn đề, thận trái 3226, vách ngăn 9, trào ngược nhẹ cấp độ hai…”

Cho nên khi mở cửa gọi bệnh nhân tiếp theo, ngẩng đầu theo thói quen, chỉ thấy phần n.g.ự.c của mặc áo xám đen đang mặt.

Đầu óc như bã đậu, ngây , buột miệng: “Ủa, đầu nè.”

Vừa dứt lời, thầy phắt đầu , trong mắt là khiếp sợ. Cùng lúc đó, một tiếng khẽ vang lên ngay đỉnh đầu .

ngốc nghếch ngẩng lên , liền chạm một đôi mắt đang .

“Trời ơi,” thầy nhịn thốt lên, khi liếc thì sang ngoài cửa, “Vào , kiểm tra bộ phận nào ?”

Nhờ câu nhắc nhở của thầy, mới bừng tỉnh, vội vã để một câu “Làm phiền nhanh chóng về bàn máy tính.

Người đó xong thì sững một giây mới đáp: “Khám sức khỏe định kỳ của đơn vị.”

Khi gõ mã từ phiếu khám sức khỏe máy tính để lập hồ sơ, cũng vặn xuống theo yêu cầu của giáo viên.

Nhìn danh mục kiểm tra phía , bắt đầu theo thói quen: “Gan, mật, tụy, lách, thận, tuyến tiền liệt.”

Trong lúc giáo viên bôi gel dẫn truyền, điều chỉnh sẵn mẫu báo cáo tương ứng.

Từng chút từng chút, ánh mắt dời khỏi màn hình siêu âm, chuyển sang đầu dò. Theo chuyển động của đầu dò, cẩn thận quan sát bụng của .

Ừm…

Một, hai, ba… bảy, tám… 

Tám múi cơ bụng lận đấy, chỉ là da ngăm đen.

Lúc còn đang chăm chú ngắm nghía, thậm chí bắt đầu tưởng tượng linh tinh, thì bất ngờ bắt gặp ánh mắt của .

Nhìn vẻ đùa cợt trong mắt , mặt lập tức đỏ bừng, vội màn hình máy tính.

Xong ! Hu hu hu may mà đang đeo khẩu trang, thì mất mặt c.h.ế.t mất!

Thời gian kiểm tra của lâu, chỉ vài phút thôi. Lúc bước xuống giường, vẫn còn đang cố gắng sửa chữa sự mê trai của , điền kết quả phiếu kiểm tra một cách điên cuồng.

Thầy đưa cho mấy tờ giấy ăn gấp : “Có thể uống nước để nhịn tiểu .”

Anh lùi sang một bên để lau gel bụng, thì bắt đầu gọi bệnh nhân tiếp theo.

Lúc dọn dẹp xong, đúng lúc bệnh nhân tiếp theo gõ cửa.

Khi đang nhập hồ sơ cho bệnh nhân mới, trong khóe mắt, thấy dường như a b liếc thật sâu, đó để một câu: “Cảm ơn bác sĩ.” rời .

2.

Buổi sáng bận đến mòng mòng, nhưng đến chiều thì nhàn hẳn . Nên bình thường buổi chiều, sẽ kiểm tra phiếu khám.

Vừa là vì khoa, cũng là vì bản .

Nhờ tên của buổi sáng: Vương Nhạc Nhạc.

Cái tên hợp với khí chất của chút nào.

Tên thì ngốc nghếch, mà cả toát lên vẻ chính trực. Nếu tính thang điểm 10, thì khí chất của thể chấm 8 điểm.

Hai điểm trừ là do nhạo .

Hứ.

3.

Tầm ba giờ chiều, Vương Nhạc Nhạc gõ cửa phòng siêu âm 8. Lúc đang ôm điện thoại, đeo tai vui vẻ lướt video.

Khi bước , đang điên cuồng bình luận video về cơ bụng, thể hiện đúng kiểu "biến thái nhỏ trong sáng".

[ đây, chôn chung ? (liếm màn hình)]

[Thừa nhận , hai mắt, một mũi, một miệng, bạn giống mà… rõ ràng là đang thầm yêu ! (giận dữ)(giận dữ)]

[Bạn cái gì đấy, add , chuyện với bạn kỹ hơn.]

“Khụ.”

“Khụ khụ.”

Lúc còn đang toe toét như con ngốc thì Vương Nhạc Nhạc mặt , nhẹ nhàng ho hai tiếng.

Đợi hồn, ngẩng đầu lên thì đụng ánh mắt đầy ý của .

Đầu óc trống rỗng mấy giây, đó mới vội vàng thu điện thoại , chỉnh đốn sắc mặt nghiêm túc.

“Có chuyện gì ?”

Vương Nhạc Nhạc bình thản mở miệng: “ đến phần kiểm tra sáng nay còn dang dở.”

mở danh sách việc, : “Vương Nhạc Nhạc?”

Anh sững một chút gật đầu: “Ừ.”

“Anh nhịn tiểu ?”

“Ừ.”

Nghe xác nhận, mở báo cáo của , dậy : “Đợi chút, gọi thầy.”

Vừa hai bước, chặn : “Không , đợi một lát nữa cũng .”

: “?”

Anh gãi gãi mũi: “ nghĩ còn nhịn thêm một chút nữa.”

gật đầu, xuống.

Chờ một lúc, thấy vẫn giữ nguyên bộ dạng “ còn chịu ”, lén rút điện thoại , đeo tai , tiếp tục lướt Douyin.

Khi gần như sắp rơi trạng thái quên , bỗng lên tiếng: “Cái polyp của chứ?”

“Túi mật polyp ?”

“Ừ, ảnh hưởng gì ?”

Chưa đợi tiếp, lôi câu trả lời sống còn của : “ rõ nữa, chút nữa thầy , hỏi thầy ?”

Anh ngơ ngác và bất ngờ: “Không cô là…?”

mặt vô tội: “ chỉ là thực tập sinh thôi.”

Anh tắt màn hình điện thoại, tựa mép giường khám: “Đại học T Q?”

Trời ơi, cái khí chất áp đảo đây!

lập tức tắt màn hình, thành thật trả lời: “Đại học T.”

“Ừ, học ở trường bên cạnh.”

liếc thông tin cá nhân báo cáo.

Ừ, 25 tuổi, lớn hơn 4 tuổi.

cái ý gì? nên tiếp lời như nào để lố?

Trong lúc đang định nặn một nụ ngại ngùng mà kém phần lịch sự, thì một bệnh nhân gõ cửa.

Tới thật đúng lúc, lập tức đầu : “Có chuyện gì thế?”

“Bác sĩ lúc sáng bảo chiều nhịn tiểu kiểm tra tử cung.”

“Chị tên gì?”

“Dương Lệ Phân.”

“Được , đợi chút, gọi thầy.”

Khi rời khỏi phòng, Vương Nhạc Nhạc cũng bước vì tôn trọng quyền riêng tư của khác.

Lúc cùng thầy, thì thấy đang cửa điện thoại.

liếc mấy , chợt phát hiện Vương Nhạc Nhạc thật sự… trai.

Cao 1m88, da nâu bánh mật, kiểu tóc ngắn sát đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vay-nguoc/phien-ngoai-1-phan-du-du.html.]

Từng cử chỉ đều toát lên vẻ dạy dỗ tử tế.

4.

Sau Dương Lệ Phân là đến Vương Nhạc Nhạc.

Buổi kiểm tra của diễn nhanh, chỉ cần kiểm tra hai mục xong buổi sáng.

“Không vấn đề gì lớn cả.”

Trong lúc dùng giấy ăn lau gel siêu âm, thầy thêm mấy câu: “Cái polyp ở túi mật đó nhỏ, gần như thấy, cần để ý đến nó.”

Vương Nhạc Nhạc gật đầu, vứt giấy ăn , chỉnh quần áo rời khỏi phòng.

Thời điểm bệnh nhân đặt lịch, nên cũng rảnh rỗi. Chỉ là ánh mắt cuối cùng khi rời khiến cứ mãi suy nghĩ.

Hình như điều gì hình như chỉ là ảo giác của .

Sau đó kể đoạn chuyện nhỏ cho Phó Hàn , cô hỏi là “yêu từ cái đầu tiên” .

đùa thôi, nhưng vẫn nghiêm túc nhớ ánh mắt lúc của Vương Nhạc Nhạc.

Đang … Lại như hẳn là đang .

Cuối cùng vẫn phủ nhận suy nghĩ của cô, cắt đứt mấy tưởng tượng bay xa quá đà.

5.

Tháng Bảy, bắt đầu đón đợt khám tuyển lính nghĩa vụ đầu tiên. Đây là đầu tiên tiếp xúc với đợt khám sức khỏe tân binh tại phòng siêu âm. 

từng trải qua, nên chuẩn nghiêm túc.

Tối hôm đó thầy còn nhắn tin dặn mai đến sớm một chút. Chắc là suy nghĩ nhiều quá nên ám ảnh, tối mơ thấy nhiều đàn ông… để trần cơ bụng!

Nước mắt ghen tị chảy dài từ… khóe miệng.

Sáng hôm , 7 giờ 15, hào hứng đẩy cửa phòng nghỉ bước . Vừa nhâm nhi bữa sáng thầy mang đến, điên cuồng tưởng tượng cảnh từng múi bụng sẽ lượt xuất hiện lát nữa.

Lúc thong thả ăn xong, đồ cách ly khỏi phòng, mới chỉ 7 giờ rưỡi. Chỉ là ngờ , bước khỏi cửa phòng nghỉ thấy một đám đông tỏa khí chất thanh xuân ngời ngời.

Mắt sáng rực, quét qua từng một.

Gật đầu đầy hài lòng, vui vẻ chen giữa họ để bước phòng siêu âm 8.

Lúc , thầy đang siêu âm cho đầu tiên.

“Ăn sáng xong ?”

ừ ừ vài tiếng, nhanh chóng bàn máy tính: “Sao thầy gọi em mới bắt đầu?”

Thầy dịu dàng: “Mở máy cũng mất thời gian mà. Thầy bảo em ăn ngon miệng còn gì.”

“hì hì” hai tiếng, lập tức guồng việc.

Thấy trạng thái, thầy nhắc: “Xem thận trái nhé.”

ừ một tiếng, mở từ đầu các ảnh chụp, chỉnh mẫu báo cáo bắt đầu gõ lạch cạch. Sau khi hai ba , nắm các vị trí cần kiểm tra, cũng bắt đầu thả lỏng hơn.

Từ động chuyển sang chủ động, cũng thời gian quan sát họ.

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333

Nói thế nào nhỉ… chất lượng đồng đều.

Tất nhiên, là xét theo chuẩn của .

Ví dụ như chiều cao.

Ví dụ như cơ bụng.

Ví dụ như khuôn mặt.

Mà quan trọng nhất là… thậm chí cảm thấy Vương Nhạc Nhạc đè bẹp tất cả bọn họ.

lắc lắc đầu, cố gắng tập trung trở , dốc sức xua tan hình ảnh Vương Nhạc Nhạc trong đầu.

6.

Lần nữa gặp Vương Nhạc Nhạc vẫn là ở bệnh viện.

Lúc , là ngày thứ năm chính thức trở thành bác sĩ. Hôm đó trực chung với trưởng khoa, thầy kiểm tra, còn báo cáo.

Tiếng ồn ào ngoài hành lang bỗng chốc lắng xuống, lúc mở cửa gọi bệnh nhân tiếp theo thì đúng lúc chạm mặt với Vương Nhạc Nhạc.

Cả hai chúng đều sững một lúc, cuối cùng vẫn là phản ứng : “Có chuyện gì ?”

Vương Nhạc Nhạc gật đầu với , bước vài bước trong, phía còn một cô gái và vài đàn ông theo.

Vừa định mở miệng đuổi những liên quan ngoài thì phát hiện cô gái bước mặc đồ tù nhân rộng thùng thình, tay chân đều còng xích.

sững , mắt trợn to đầy kinh ngạc, vô thức nắm lấy vạt áo blouse trắng.

Lúc Vương Nhạc Nhạc hiệu cho đưa cô gái đến bên giường kiểm tra, đưa đơn lên: “Làm phiền hai .”

thấy vị trí của những vây quanh cô gái, bỗng cảm thấy căng thẳng.

Thầy nhanh tay nhận lấy giấy khám, cũng lập tức trạng thái, mở hồ sơ của cô gái từ danh sách bệnh nhân.

Cửa đóng , ngăn cách ánh mắt của ngoài. vẫn cảm giác áp lực đè nặng.

May mắn là cô chỉ siêu âm tuyến giáp, kết quả cũng vấn đề gì nghiêm trọng.

“Không vấn đề gì lớn, thể xem xét chọc hút tuyến giáp.”

Vương Nhạc Nhạc gật đầu: “Cần đặt lịch ? Khoảng bao lâu thì ?”

Thầy lấy điện thoại : “ hỏi bác sĩ Lý xem giờ qua .”

Vương Nhạc Nhạc gật đầu: “Phiền bác sĩ .”

Thầy lắc đầu, cầm điện thoại ngoài gọi. Cô gái cũng lau sạch gel siêu âm quanh cổ, đưa .

Vương Nhạc Nhạc rời khỏi, sang với : “Sợ ?”

Tay khựng khi đang cầm báo cáo, thành thật gật đầu: “Lần đầu thấy, sợ.”

Anh cầm lấy bản báo cáo: “Đừng sợ, chỉ là một kẻ lừa đảo, nguy hiểm .”

ngẩng đầu cô gái vây quanh bởi mấy cảnh sát mặc thường phục, trong lòng chút tiếc nuối: “Cô xinh như , thật là đáng tiếc…”

Chẳng bao lâu thầy , gật đầu với Vương Nhạc Nhạc: “Sang phòng 5 , bác sĩ Lý sắp đến .”

Vương Nhạc Nhạc gật đầu với những còn , họ liền theo thầy phòng 5. 

Chưa đến một phút , bác sĩ Lý cùng trợ lý đẩy xe đến gấp, phòng 5.

Thấy vẫn yên tại chỗ, Vương Nhạc Nhạc nhướng mày: “Trưởng khoa qua đó , cô qua ?”

lắc đầu: “Phòng 5 bác sĩ khác , qua đó cũng chẳng giúp gì, ngược còn chiếm chỗ.”

Vương Nhạc Nhạc liếc bảng tên của : “Phan Du Du?”

khẽ ừ một tiếng đầy nghi hoặc: “Sao ?”

Vương Nhạc Nhạc cửa phòng 5, : “Không gì.”

7.

Sau nửa năm việc, bắt đầu trực đêm. Ca trực đêm hôm đó, lẽ cả đời cũng quên . Ba giờ sáng, khi mới xuống thì phòng nội tim 2 gọi điện sang.

Cúp máy, lập tức đến phòng 5, đẩy giường siêu âm .

điều chỉnh vị trí giường, lấy gel siêu âm, thì cô y tá bên nội tim 2 cũng cắm phích điện ổ.

với chị , sang hỏi tình trạng của cụ ông đang giường.

Vừa bắt đầu kiểm tra, mí mắt của giật ngừng. Liếc màn hình theo dõi ở đầu giường, thấy thứ đều bình thường, chỉ nghĩ là suy nghĩ quá nhiều.

Sau khi kiểm tra xong, đường cầm phiếu siêu âm do y tá in trở về khoa, tâm trạng càng thêm nặng nề.

Có lẽ vì quá mất tập trung, bước khỏi thang máy lạc lối cầu thang bộ. Xung quanh tối đen, chỉ đèn báo “Lối thoát hiểm” phát ánh sáng xanh lục treo tường.

Giống hệt như… con đường dẫn đến âm phủ.

Ánh sáng xanh leo lét trong bóng tối càng khiến rợn tóc gáy, vội vàng giậm mạnh chân, đèn cảm ứng liền sáng lên.

Sáng hôm , khi đang đợi xe ở cổng bệnh viện ca trực, gặp đúng chị y tá hôm qua.

tiện miệng hỏi tình hình cụ ông .

Chị lắc đầu: “Cụ Tằng mất .”

Tay khẽ run, cúi đầu bàn tay của .

Hôm qua… , chỉ mới vài tiếng , còn đang kiểm tra cho cụ Tằng, cụ còn hỏi bạn trai . Vậy mà chỉ mấy tiếng… âm dương cách biệt.

Ngồi xe ba chở về nhà, kể chuyện , ba chỉ thở dài tiếc nuối. Nhìn dòng , dòng xe bên ngoài cửa kính, đầu tiên thấy hoang mang.

Có những , đầu gặp cũng là cuối. 

Có những lời, thì mãi mãi chẳng thể nữa.

Vương Nhạc Nhạc, chính những do dự đó… ngăn cản bước về phía .

 

 

Loading...