Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Vệ Sĩ Số Một Của Tổng Tài - 11

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:20:48

đối diện với Giang Tư Nghiễn, cũng ngẩng đầu , cơ giữa chân mày khẽ giật.

“Cậu cũng thấy tuyệt tình ?” Anh hỏi.

Người mà trong mắt luôn lạnh nhạt, dường như bao giờ để bất cứ ai chuyện gì ảnh hưởng đến cảm xúc, kỳ thực hề tồn tại. Giang Tư Nghiễn trong mắt nhạy cảm. Anh thường ghi nhớ những lời đánh giá từ nhân viên, chịu đựng cả một ngày mới về nhà hỏi : “ thật sự lạnh lùng như họ ?”

đưa tay xoa đầu : “Không cảm thấy.”

thích hợp an ủi khác. Mỗi Giang Tư Nghiễn hỏi, đều suy nghĩ hồi lâu nhưng vẫn chẳng tìm lời lẽ gì để an ủi, cuối cùng chỉ thể đáp ngắn gọn như thế.

mỗi , cũng chỉ với .

“Nếu ở đây thoải mái, đưa về nhà.”

Giang Tư Nghiễn nhúc nhích, đó, như bao phủ bởi một thứ gì đó vô hình.

xuống bên cạnh , lặng lẽ bầu bạn.

Hôm nay ăn mặc chỉnh tề, bộ mái tóc vuốt , đường nét gương mặt càng thêm sắc sảo.

“Trần Luật Kỷ.”

Anh gọi .

“Ừm.”

“Có khi nào cũng mờ nhạt ký ức về những chuyện trong quá khứ ?”

trầm ngâm gật đầu: “Có chứ, ký ức quá lâu đôi khi cũng thể nhớ .”

Anh khẽ.

“Ngày 13 tháng 8 năm 2017, khoảnh khắc cận kề cái c.h.ế.t, thấy một .”

Không gian xung quanh lặng như tờ, tựa như theo lời , từng khung cảnh bắt đầu hiện lên trong tâm trí.

“Đoạn ký ức đó là thứ mà luôn chối bỏ, vì thế đến giờ vẫn thể nhớ phát hiện gầm giường bằng chi tiết gì, cũng nhớ giằng co với , siết cổ đến nghẹt thở như thế nào. mỗi nghĩ về hồi ức đó, chỉ nhớ đến . Khi chỉ mặc mỗi bộ đồ ngủ, mái tóc rối bù như một kẻ đ.i.ê.n.”

Nói đến đây, nhịn mà bật .

Trần Luật Kỷ , bất kể là khi là về , đều quan trọng với .”

Tim đập thình thịch, âm thanh ù ù vang lên bên tai như nhấn chìm .

“Trần Luật Kỷ, những khác quan tâm, nhưng thể luôn bên cạnh ?”

11

“CẬU CHUYỂN ĐẾN NHÀ GIANG TƯ NGHIỄN Ở RỒI SAO???”

Đọc truyện tại MonkeyD để ủng hộ người dịch An Phụng - 安凤.

Trong quán cà phê, giọng của Tống Nhân Hà vang lên như sấm.

suýt nữa tiếng hét đó dọa đến mức chui xuống gầm bàn: “Chị thể nhỏ giọng chút ??”

Tống Nhân Hà bịt miệng , nhưng đôi mắt vẫn trừng to: “Không chỉ cùng mừng sinh nhật thôi , nhanh chóng lên chức thế ?”

thở dài, lắc đầu: “Nếu mà lên chức thì còn .”

“Ý là gì?”

nhăn nhó: “Hôm qua bảo quan trọng với , hỏi thể đừng rời xa . Chị , lúc đó tim như nhảy ngoài, còn tưởng câu tiếp theo là tỏ tình... Ai ngờ gật đầu xong, chẳng gì thêm mà về nhà luôn. ở nhà nghĩ cả đêm cũng hiểu rốt cuộc ý gì. Sáng nay gọi điện, bảo từ hôm nay dọn đến nhà ở.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ve-si-so-mot-cua-tong-tai/11.html.]

Tống Nhân Hà nhún vai: “Thì chẳng đây chính là tỏ tình ?”

gục đầu xuống bàn, đầu óc rối tung: “Tỏ tình chỗ nào chứ? Chúng bây giờ vẫn chẳng khác gì đây cả. Hơn nữa, đây cũng thường xuyên ở nhà , cũng đãi ngộ gì đặc biệt hơn. Anh cũng từng thích . Lỡ tất cả chỉ là tự đa tình, chỉ xem như một bạn thôi thì ?”

“Thế thì hỏi thẳng . Nhất định đợi Giang Tư Nghiễn rõ ràng ? Cậu tai mà miệng ? Cậu thích thì !” Tống Nhân Hà sốt ruột đến phát đ.i.ê.n.

“Nói xong ? Lỡ thích thì ?”

“Không thích thì chứ? Cậu mất gì ? Hơn nữa, dù tỏ tình , vẫn là vệ sĩ của . nếu tỏ tình, sẽ chỉ là vệ sĩ nữa.” Cô bỗng nhiên ghé sát , nghiêm túc : “Cậu tin -đa hủ nữ của , thấu ánh mắt của – một kẻ giấu kín tình cảm – thì chắc chắn cũng nhận nhầm tổng tài. khẳng định, cũng thích .”

Cùng lúc đó, tin nhắn WeChat của Giang Tư Nghiễn gửi tới. sững , mở tin nhắn thoại mặt Tống Nhân Hà. Cô cũng như con cún con, dán sát ngóng.

[ bảo về nhà dọn đồ, mà hẹn hò với Tống Nhân Hà lầu ? ]

: ?

Tống Nhân Hà: ??

vô thức ngẩng đầu xung quanh, cửa như gặp ma.

Tống Nhân Hà thốt lên đúng lúc: “ thấy ghen .”

đồng tình, thấy sắp nổi giận .”

Tống Nhân Hà rùng : “Anh nổi giận mà trông như thế ?”

Hiếm thấy đúng ?

thấy suốt.

“Nói .”

Mỗi tán gẫu với Tống Nhân Hà, đều cảm thấy thời gian trôi qua lâu đến thế. đồng hồ, mới phát hiện chúng trong quán cà phê cả tiếng đồng hồ .

Nhà Giang Tư Nghiễn cách quán chỉ mười phút bộ, dù bò về cũng đến nơi từ lâu . Ngồi đến lúc tan tầm, Giang Tư Nghiễn bắt cũng chẳng gì lạ.

Giang Tư Nghiễn chăm chú, giọng lạnh lùng như bọc một lớp băng.

đúng lúc mà nghĩ, nếu thật sự chúng thích , liệu kiểu sợ vợ nhỉ?

Giang Tư Nghiễn bất lực: “Cậu thất thần gì đấy?”

trả lời, vì nghĩ đến cảnh hai chúng kết hôn .

Ai ai nhỉ?

Tống Nhân Hà thúc một cái: “Thu nụ d.â.m đãng của .”

lau nước miếng.

Giang Tư Nghiễn mặt mày căng thẳng, còn hỏi nữa: “Về nhà.”

“Hả?”

lặp thứ hai.”

“À.”

Cục tính thật đấy.

theo , khẽ mỉm .

Tống Nhân Hà thúc , nháy mắt ám chỉ, chắc là bảo đừng quên những gì bàn với cô .

Loading...