Vệ Sĩ Số Một Của Tổng Tài - 6
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:20:42
6
"Xin Tổng tài, đang đo nhiệt độ cho … mới ngủ dậy, đầu óc còn mơ hồ…"
Giang Tư Nghiễn nửa sofa, mệt mỏi day day ấn đường, quần áo vì kéo giằng lúc nãy mà chút xộc xệch.
ho khẽ một tiếng, dám thẳng .
Giang Tư Nghiễn lạnh nhạt "Ờ" một tiếng gì thêm.
Là một Tổng tài đạt chuẩn, từ nhỏ rèn bản lĩnh vui buồn hiện ngoài. Thế nên trong mắt khác, Giang Tư Nghiễn bao giờ nổi giận.
, lúc đang giận thật.
Giống như mặt biển phẳng lặng gió sóng, nhưng bên là sóng ngầm cuồn cuộn.
lúc đó, Tống Nhân Hà vẫn nhắn tin truy hỏi tại cả lẫn Tổng tài đều đến công ty.
ngẩng đầu liếc Giang Tư Nghiễn, lén lút trả lời tin nhắn: [ Tối qua sốt, Tổng tài chăm cả đêm, chắc mệt quá nên hôm nay . ]
Tống Nhân Hà: [ Anh chăm cả đêm á?? ]
: [ Ừ, mà chọc giận . ]
Tống Nhân Hà: [ Sao thế? ]
: [ tưởng định hôn , nên đẩy …]
Không phòng chút nào, cứ thế nhấn gửi.
Bên Tống Nhân Hà đ.i.ê.n cuồng gõ chữ, gõ một hồi lâu cuối cùng gửi một tin nhắn thoại.
Vốn định chuyển sang dạng văn bản, nhưng tay run lên, lỡ bấm phát là mở luôn.
Trong chốc lát, giọng hét như lợn chọc tiết của Tống Nhân Hà vang lên:
[ TỔNG TÀI MUỐN HÔN CẬU Á??? ]
[ … ]
nhanh như chớp tắt màn hình, cứng ngắc đầu Giang Tư Nghiễn.
Anh vẫn đó, điện thoại đặt bên cạnh, hình như đang nhắn tin với ai đó. Nghe thấy tiếng điện thoại , ngón tay khựng , ngẩng mắt liếc một cái.
Cả run lẩy bẩy.
Sắc mặt đổi, chỉ lướt mắt qua cúi đầu nhắn tin, vẻ gì mở lời với .
sắp tê liệt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ve-si-so-mot-cua-tong-tai/6.html.]
Sao thế ?
Giận thật ? Hay là thấy??
Rốt cuộc cũng với một câu chứ!!
Giang Tư Nghiễn im lặng, càng dám hó hé. Cả co sofa, trông chẳng khác nào con ch.ó gây họa.
Mà bên là ai, tin nhắn cứ tới tấp, tay gõ bàn phím hăng đến mức như b.ắ.n tia lửa, còn thì cứ như bỏ rơi trong địa ngục.
Mãi lâu , đối phương cuối cùng cũng chịu dừng.
Giang Tư Nghiễn mới ngẩng đầu lên, chắc vì cúi lâu nên khó chịu, dùng lòng bàn tay xoa nhẹ cổ.
nuốt khan, lén từ bên cạnh.
"Quan hệ của với Tống Nhân Hà đến mức nào ?"
Cái tiếng gào thảm thiết đó mà cũng là Tống Nhân Hà ?!
…
Quả nhiên, yêu thật .
cúi mắt: "Chỉ là bạn bình thường thôi."
"Bạn bình thường?" Anh bật khẽ, là giễu cợt thế nào: "Bạn bình thường mà nhắn tin từ tối qua đến sáng nay? Quan hệ của chúng cũng thấy nhắn tin kiểu đó."
Vì vài tin nhắn mà ghen tuông đến thế.
Mới mấy ngày mà thích đến mức ?
Người còn ước gì chúng nhắn tin cả ngày đây .
Đọc truyện tại MonkeyD để ủng hộ người dịch An Phụng - 安凤.
bất đắc dĩ bĩu môi, b.ắ.n trúng tim đen: "Anh đang ghen chuyện nhắn tin với Tống Nhân Hà ? Chúng thật sự gì, chị cũng thể nào thích ."
Không câu nào chọc giận Giang Tư Nghiễn, sắc mặt trầm xuống, giọng cắn từng chữ: " , đầu óc gỗ đá như thì ai mà thích nổi?"
Anh bật dậy, ném chiếc nhiệt kế lên bàn: "Ở nhà đủ ? Ăn xong thì về nhà ."
"…"
mở miệng, Giang Tư Nghiễn gót phòng ngủ, "RẦM" một tiếng, cửa đóng sầm .
"…"
sai chỗ nào chứ?!
Rõ ràng giải thích mà?
Sao để tâm đến Tống Nhân Hà đến mức chứ!?