VÌ LỌ SỐT ỚT, TÔI LY HÔN CHỒNG VÀ BỎ LẠI CON TRAI Ở TUỔI XẾ CHIỀU - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:44:11
Trong thời gian ở cữ, và chồng thành kẻ thù, chồng lập tức đưa bà về quê.
Hơn chục năm trôi qua, họ qua thế nào bận tâm, nhưng thì nhất quyết gặp bà.
Kỳ nghỉ Quốc khánh , chồng và con trai cứ nằng nặc đòi kéo về quê ở vài hôm.
gặp chồng.
con trai , cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
Lúc ăn cơm, lục tung hết các vali mà vẫn tìm thấy lọ nước sốt ớt chuẩn sẵn.
Món ăn bày đủ, chồng tiến giục:
"Đừng lục nữa. Lọ sốt ớt của em khi vứt . Đi xa mà mang theo lọ thủy tinh nặng như thế, mang gì cho khổ."
Con trai tới, bố cũng phụ họa:
"Mẹ , già , đừng công chúa nữa ? Có mấy bữa cơm thôi, đến mức thèm đến ?"
—----
ba chiếc vali đầy ắp.
Trong đó máy chơi game của con, bộ đồ vẽ của chồng, và cả một thùng quà bồi bổ cho chồng.
Chỉ duy nhất chỗ cho một lọ nước sốt ớt nhỏ xíu.
bỗng thấy thật nực .
chồng:
"Chúng ly hôn ."
Giang Vĩ sững sờ :
"Em điên ? Chỉ vì một lọ sốt ớt mà đòi ly hôn ?"
"Thứ đó gì ngon? Không nó em sống nổi ?"
"Em cố tình kiếm chuyện ở nhà ? Chuyện hồi em ở cữ, nửa đời , em vẫn bỏ qua?"
Con trai Giang Minh cũng xen :
"Mẹ, hồi trẻ vô lý còn hiểu . bà nội cả đời vất vả, thể rộng lượng một chút, để bà tuổi già yên ?"
"Bao năm nay, vì ghét bà nội nên con và bố cũng thể thường xuyên về thăm bà. cũng thể cứ mãi mẩy như thế chứ?"
Chuyện hồi ở cữ?
Vô lý? Làm mẩy?
Giang Vĩ lạnh:
"Anh dạy con thế ?"
Giang Vĩ lúng túng sờ mũi:
"Chuyện cũ rích, nhắc gì?"
Anh gọi chuyện suýt chút nữa g.i.ế.c c.h.ế.t và con trai là "chuyện cũ rích"?
lao cho hai cái tát.
lúc đó, giọng chồng từ trong bếp vang lên:
"Mau ăn cơm , hôm nay nhiều món ngon lắm!"
Giọng bà dường như tiếp thêm dũng khí cho Giang Vĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vi-lo-sot-ot-toi-ly-hon-chong-va-bo-lai-con-trai-o-tuoi-xe-chieu/1.html.]
Anh kéo tay lôi ngoài, :
"Ăn cơm , lát tranh thủ mua cho em lọ sốt ớt, thế ?"
Con trai cũng níu lấy tay bên :
"Con sắp c.h.ế.t đói , ăn cơm . Thương con mà."
Hai họ gần như kéo khỏi phòng.
Giang Vĩ còn cợt:
"Em xem, chồng con thế mà còn đòi gì nữa? Anh cho em bậc thang , mau xuống ."
"Chuyện ngày xưa, , cũng xin mấy . Lần về cũng để em xem bà đổi thế nào."
hai họ kẹp chặt, kéo bàn ăn.
thật là một bàn tiệc thịnh soạn.
Tôm chiên giòn, cá kho tương, cua, ốc, sườn cừu nướng... Chỉ duy nhất một đĩa cần tây xào là món chay.
Món nào cũng đầy sắc hương vị.
Mẹ chồng cẩn thận kéo ghế:
"Giáo Giáo , nghèo cả đời, món ngon là gì , bảo những món là ngon, nên thử."
"Con đừng chê nhé, nếu ưng ."
"Chỉ đừng vì mấy món ăn mà giận Đại Vĩ."
Giang Vĩ ấn xuống ghế:
"Vợ xem, thiên vị em cỡ nào. Bình thường với con về, bà chỉ nấu mỗi món sườn thôi, nhiều món thế ."
Con trai thấy xuống, thở phào nhẹ nhõm.
Nó phịch xuống cạnh , cầm bát ăn luôn, ăn gật gù:
"Tay nghề của bà nội giỏi thật, ước gì ngày nào cũng ăn thế ."
Giang Vĩ cũng hùa theo:
"Phải đấy, nếu bà nội lên thành phố, còn giúp nấu nướng, đỡ đần việc nhà."
" nhà do quyết, còn xem ý con ."
Hai cha con kẻ tung hứng, mắt thì cứ len lén .
Cảnh , chỉ thấy nực .
Ra là, họ kéo về quê, là vì chuyện .
Giang Vĩ đón lên thành phố, nhưng dám thẳng với , tính toán tới lui, còn lôi cả con trai hùa.
Xem bao năm nay, luôn trách .
Phải , oan ức lắm.
Chỉ đón ruột về dưỡng già thôi.
vì - "kẻ ác" ngăn cản, nên cùng con diễn một màn kịch.
và chồng chạm mắt, bỏ qua tia đắc ý vụt qua trong mắt bà.
Bà chẳng mất gì, mà khiến chồng và con đều về phía bà.