Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

VÌ LỌ SỐT ỚT, TÔI LY HÔN CHỒNG VÀ BỎ LẠI CON TRAI Ở TUỔI XẾ CHIỀU - 6

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:44:18

chẳng bao lâu, khi nhà máy phát hiện công nhân đánh bạc, gặp bà chồng ở đó.

 

Những đánh bài với , bà nghiện nặng lắm.

 

Chỉ cần rảnh một chút là lao bàn bài.

 

Giang Vĩ mấy để tâm:

 

“Mẹ nuôi lớn khôn, giờ tuổi già thanh nhàn, chơi vài ván bài thì ?”

 

Chuyện tố cáo bà cũng đến tai bà.

 

cãi vã, chỉ giả lả, hứa với rằng bà sẽ sửa đổi.

 

Vài ngày , bạn bè của Giang Vĩ đến nhà ăn cơm, chồng nấu một bàn đầy món hải sản.

 

Lúc đó vẫn dị ứng, chỉ rằng hễ ăn hải sản là nổi mẩn đỏ.

 

Món duy nhất nguyên liệu từ cạn là một đĩa mỡ đuôi cừu.

 

Mùi hôi từ lớp mỡ trắng dày nồng nặc xộc thẳng lên đầu.

 

ngửi mà phát buồn nôn, vội né sang một bên.

 

chồng lau nước mắt, than thở với :

 

“Con dâu , mỡ đuôi cừu nhờ mua từ đại thảo nguyên về đấy, bên bọn trẻ khỏe mạnh cũng nhờ ăn món .”

 

“Mẹ con vui, nhưng thức ăn tội tình gì? Vì con, vì đứa nhỏ, con cũng nên nếm thử một chút chứ?”

 

Mọi đều khuyên :

 

“Người già dễ dàng gì.”

 

“Làm dâu, thích cũng nên ăn một miếng, coi như nhận tấm lòng của chồng.”

 

Chỉ một miếng thôi, mà nôn mửa suốt cả đêm.

 

Con cũng vì mà sinh non.

 

còn nhớ đầu bế con trong tay, nó đầy 5 cân.

 

Giang Vĩ , nó trông như con khỉ gầy còm.

 

Giờ đây, “con khỉ nhỏ” cao lớn.

 

Nó tin cha nó, nhưng nghi ngờ bôi nhọ bà nội nó.

 

hề nghĩ, nếu bà nội mắc sai lầm nghiêm trọng, Giang Vĩ – một kẻ “đại hiếu” – cứng rắn đưa về quê?

 

Khi đó, nhà chúng còn ở khu tập thể, sưởi.

 

Giang Vĩ sợ lạnh, mua lò sưởi than nhỏ.

 

Mẹ chồng nôn nóng đánh bài, đóng kín cửa sổ bỏ .

 

ngất trong giấc ngủ, hề bà bỏ con bên cạnh bếp.

 

Hôm đó, nếu nhờ đứa trẻ nhà hàng xóm thèm trứng luộc đỏ vỏ mà chạy sang...

 

Hôm , Giang Vĩ thể đưa hai con lên núi .

 

“Bíp!”

 

Triệu Mẫn đập mạnh lên vô lăng, phát âm thanh chói tai.

 

“Thật quá đáng! Loại như thế, cô chịu đựng nổi suốt ngần năm?”

 

.

 

vốn kẻ cam chịu, chỉ nhẫn nhục.

 

—---------

 

Lúc đó, tỉnh ở bệnh viện, ly hôn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vi-lo-sot-ot-toi-ly-hon-chong-va-bo-lai-con-trai-o-tuoi-xe-chieu/6.html.]

Lần may mắn thoát chết, nhưng thì ?

 

và con trai bao nhiêu mạng để bà “vô tình” gây họa?

 

ly hôn khi , quá khó.

 

Cha đến khuyên nhủ:

 

“Kiều Kiều , Đại Vĩ nhà con cờ bạc, gái gú, cũng phạm lầm gì lớn, con còn hài lòng ?”

 

“Con nên trân trọng phúc phận.”

 

“Nên rộng lượng tha thứ, chồng con bình thường chiều chuộng con, giờ con , bỏ qua .”

 

Họ dùng lý lẽ để thuyết phục rằng quá, tính toán vụn vặt.

 

Là vợ, nên tùy tiện bỏ chồng.

 

, nên khiến con thiếu cha.

 

Là con dâu, nên mãi chấp nhặt của chồng.

 

Là con gái, ly hôn sẽ khiến họ mất mặt.

 

Còn thì ?

 

Cha đặt tên là Ngụy Kiều – chữ "Kiều" nghĩa là kiêu hãnh.

 

Vậy mà sống khúm núm.

 

và con suýt c.h.ế.t ngay trong nhà!

 

Hai mạng , họ chỉ cau :

 

“Đó là tai nạn, một nhà, chồng con cũng cố ý. Mà cuối cùng con đều bình an ?”

 

uất nghẹn mà thốt nên lời.

 

, cũng vô ích.

 

Bất cứ điều gì , họ cũng sẽ gói gọn thành “chuyện nhỏ”.

 

Vài món ăn, vài câu , một chút sơ suất – dĩ nhiên sánh với thể diện của họ.

 

Thái độ càng rõ ràng hơn khi Giang Vĩ quỳ nhà xin suốt đêm.

 

Nhiều quen cũng đến khuyên:

 

“Nó vì níu kéo con mà tiếc mất mặt đàn ông. Con còn thế nào nữa? Bỏ qua .”

 

“Giang Vĩ , nó đưa nó về quê, chỉ ba các con sống cùng , thế là còn gì?”

 

“Con đòi ly hôn chỉ vì chồng thôi mà? Giờ vấn đề giải quyết, con ầm nữa là con sai.”

 

Phải.

 

Anh cho xin .

 

Cũng chọn về phía .

 

Họ :

 

“Ly hôn vì chuyện cỏn con thế , sẽ cho đấy.”

 

“Phụ nữ chỉ nhạy cảm thôi.”

 

Và thế là cứ sống uất ức năm qua năm khác.

 

Giang Vĩ hút thuốc, uống rượu, gái gú, cờ bạc, cũng lăng nhăng bên ngoài.

 

Ai cũng bảo nên đủ.

 

vẫn cảm thấy nghẹn ngào.

 

cũng tự hỏi, do quá soi mói?

 

Loading...