Vì Nàng Từ Bỏ Giang Sơn
Chương 5: Ngoại truyện: Lời độc thoại của Thẩm Hoàng
1
Nhược Nhược, sớm nay lên triều, đám quan thần kia nói với ta.
Chiến sự biên cương đang căng thẳng, nếu triều đình không tăng thêm viện binh, có thể biên thành sẽ không giữ được.
Cuối cùng, trẫm vẫn quyết định ngự giá thân chinh.
Nàng đừng lo.
Trẫm rất dũng mãnh, sẽ không sao đâu.
Làm như vậy.
Một là để khích lệ tinh thần, hai là sau khi thắng trận, trẫm sẽ lại đề cập đến chuyện phong nàng làm hoàng hậu thì không ai dám cản nữa.
Những ngày này, nàng đã chịu không ít ấm ức.
Cái danh yêu phi hại nước đổ lên đầu nàng, chắc nàng cũng rất khó chịu.
Là trẫm vô năng.
Lên ngôi khi còn trẻ, nhiều năm qua cũng không thể củng cố triều chính.
Trẫm đi lần này sẽ không đến gặp nàng để từ biệt.
Trẫm sợ nàng khóc, trẫm sẽ không nỡ.
Nhìn chữ như thấy mặt.
Nhược Nhược.
Đợi trẫm khải hoàn.
2.
Nhược Nhược.
Trẫm đã đánh thắng trận.
Nhưng trên đường hồi kinh.
Họ lại báo với trẫm rằng, Thục quý phi đã băng hà.
Một cơn bạo bệnh, thuốc thang không chữa được.
Sao lại như vậy!
Trẫm nhớ khi trẫm rời kinh, nàng vẫn khỏe mạnh, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, sao lại rời xa trẫm mà đi?
Trẫm ra roi thúc ngựa phi thẳng về hoàng cung.
Nhưng chỉ thấy thi thể nàng sắp được an táng.
May mắn thay, trên đường hồi kinh, trẫm đã cứu được một lão đạo sĩ.
Hắn thấy trẫm có duyên nên đồng ý giúp trẫm.
Hắn hỏi trẫm, giữa hoàng vị và nàng, trẫm muốn chọn ai.
Trẫm chọn nàng.
Vì vậy, hắn đã dùng vận mệnh và chấp niệm làm hoàng đế của trẫm để đổi lấy việc nàng được sống lại sau nghìn năm.
Đổi lại là.
Trẫm bái hắn làm sư phụ.
Cùng hắn tu đạo.
Không sao.
Làm một đạo sĩ còn hơn làm một hoàng đế vô năng này.
Vô lo vô nghĩ, lại càng có thể bảo vệ nàng.
-HẾT-